<div data-xtcontainer="container" class="xt_container">tha cho t&ecirc;n c&aacute;o gi&agrave; đội lốt cừu non đ&oacute; được . <br />
<br />
&ldquo;Nhưng m&agrave;&hellip;..nhưng&hellip;Hiểu Ảnh , b&agrave; kh&ocirc;ng sợ gặp phải t&ecirc;n xấu hoắc như lần trước T&ocirc; Cơ gặp sao ? Nghe kể long mũi c&ograve;n đ&acirc;m tua tủa ra ngo&agrave;i như rừng rậm Amazon&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo; Hi hi , y&ecirc;n t&acirc;m đi ! Lần n&agrave;y nhất định l&agrave; giai đẹp ! Tụi t&ocirc;i chat qua webcam m&agrave; !&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Hiểu Ảnh , chiều nay tụi t&ocirc;i đi c&ugrave;ng b&agrave; nh&eacute; , hỗ trợ b&agrave; lu&ocirc;n !&rdquo; T&ocirc;i dịu d&agrave;ng n&oacute;i với Hiểu Ảnh , thong thường khi phải giải quyết chuyện n&agrave;o trọng đại lắm t&ocirc;i mới c&oacute; th&aacute;i độ như vậy . <br />
<br />
C&aacute;i t&ecirc;n Đại th&aacute;nh g&igrave; đ&oacute; d&aacute;m dụ dỗ con g&aacute;i nh&agrave; l&agrave;nh , mi chết chắc rồi ! <br />
<br />
Sau khi tan học , tụi t&ocirc;i đ&atilde; ngồi ngay ở một g&oacute;c qu&aacute;n Happy House . <br />
<br />
&ldquo; Hiểu Ảnh , b&agrave; với t&ecirc;n Đại Th&aacute;nh đ&oacute; hẹn nhau l&uacute;c mấy giờ ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Bảy giờ !&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Bảy giờ ?&rdquo; T&ocirc; Cơ h&eacute;t to&aacute;ng l&ecirc;n , &ldquo; B&acirc;y giờ mới c&oacute; s&aacute;u giờ bốn mươi lăm ph&uacute;t . Hẹn h&ograve; bao giờ con g&aacute;i cũng phải đến muộn chứ , chưa g&igrave; b&agrave; đ&atilde; đến sớm thế ! Mất gi&aacute; qu&aacute; !&rdquo; <br />
<br />
&ldquo; B&agrave; im đi !&rdquo; T&ocirc;i bực m&igrave;nh cắt lời T&ocirc; Cơ , khiến nhỏ ta n&iacute;n thinh . <br />
<br />
T&ecirc;n khốn Đại th&aacute;nh , mi l&agrave;m ta c&aacute;u tiết rồi đ&oacute; , lại c&ograve;n b&agrave;y đặt lấy nick l&agrave; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh , r&otilde; rang chỉ l&agrave; một t&ecirc;n khỉ đột trụi l&ocirc;ng m&agrave; d&aacute;m dụ dỗ Hiểu Ảnh của tụi ta , như thế n&agrave;y kh&aacute;c n&agrave;o người muốn tuy&ecirc;n chiến với &ldquo; khắc tinh của khỉ đột&rdquo;, tức l&agrave; ta đ&acirc;y . <br />
<br />
B&igrave;nh tĩnh&hellip;.b&igrave;nh tĩnh&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Hi ! Ở đ&acirc;y n&egrave;&hellip;..&rdquo; Hiểu Ảnh đang ngồi im cạnh t&ocirc;i , bỗng đứng bật dậy vẫy tay lia lịa . <br />
<br />
T&ecirc;n khỉ đột chết tiệt , cuối c&ugrave;ng mi cũng chịu xuất hiện ! <br />
<br />
T&ocirc;i nh&igrave;n theo &aacute;nh mắt của Hiểu Ảnh . <br />
<br />
Hả ? Người đến t&eacute; ra l&agrave;&hellip;. <br />
<br />
&ldquo;L&agrave; c&ocirc; !&rdquo; c&aacute;i t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ &ldquo;dỏm&rdquo; th&iacute;ch&rdquo;tự sướng&rdquo; đ&oacute; h&aacute; hốc mồm nh&igrave;n t&ocirc;i . <br />
<br />
T&ocirc;i chẳng th&egrave;m đếm xỉa đến hắn v&igrave; l&uacute;c n&agrave;y b&ecirc;n cạnh t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ &ldquo;dỏm&rdquo; c&ograve;n c&oacute; t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ thật , anh ch&agrave;ng đẹp trai lần trước đ&atilde; cứu t&ocirc;i . <br />
<br />
T&ocirc;i nh&igrave;n ch&ograve;ng chọc t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ thật , hắn lờ t&ocirc;i đi như vẻ kh&ocirc;ng quen biết . M&agrave; cũng đ&uacute;ng , hắn ta kh&ocirc;ng quen t&ocirc;i thật . <br />
<br />
&ldquo; Đ&acirc;y l&agrave; T&ocirc; Đại Th&aacute;nh m&agrave; t&ocirc;i kể với c&aacute;c b&agrave; đ&oacute; !&rdquo; Hiểu Ảnh cười toe to&eacute;t , k&eacute;o tay Kim Nguyệt Dạ &ldquo;dỏm&rdquo;, thằng cha đ&oacute; mặt m&agrave;y cau c&oacute; như khỉ ăn ớt . Nh&igrave;n chỉ muốn lia mấy c&aacute;i d&eacute;p v&agrave;o mặt . <br />
<br />
Khoan đ&atilde; , hắn ch&iacute;nh l&agrave; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh , bạn trai Hiểu Ảnh ? <br />
<br />
&ldquo; Hựu Tuệ , sao b&agrave; im như th&oacute;c thế ?&rdquo; Hiểu Ảnh khẽ nghi&ecirc;ng đầu , nh&igrave;n t&ocirc;i d&ograve; x&eacute;t . <br />
<br />
Chết rồi&hellip;. <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; vừa gọi c&ocirc; ta l&agrave; g&igrave; ?&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh đang ngồi tr&ecirc;n ghế , bổng nhảy dựng l&ecirc;n như phải bỏng , trợn trừng mắt nh&igrave;n Hiểu Ảnh . <br />
<br />
Ti&ecirc;u Thật rồi ! Hiểu Ảnh&hellip;b&agrave; hại t&ocirc;i rồi ! C&aacute;i t&ecirc;n &ldquo; chập mạch&rdquo; đ&oacute; m&agrave; biết t&ecirc;n t&ocirc;i th&igrave; đảm bảo hắn sẽ kiếm chuyện cho m&agrave; xem ! <br />
<br />
&ldquo; Hựu Tuệ !&rdquo; Hiểu Ảnh mắt chớp chớp kiểu thỏ non đ&aacute;p . <br />
<br />
&ldquo; Hựu Tuệ&hellip;..l&agrave; T&ocirc; hựu Tuệ hả ?&rdquo; Mắt của t&ecirc;n T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh c&agrave;ng ng&agrave;y c&agrave;ng trố ra như ốc bươu . <br />
<br />
&ldquo;Ừ ! T&ocirc; Hựu Tuệ ! Xem ra Hựu Tuệ nổi tiếng gớm , ai cũng biết ! T&ocirc; Cơ , Hựu Tuệ n&agrave;y , T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh tr&ocirc;ng đẹp trai nhỉ ?&rdquo; Hiểu Ảnh cười h&iacute;p mắt . <br />
<br />
Cả người t&ocirc;i mềm nhũn như c&acirc;y dưa h&eacute;o , nh&igrave;n T&ocirc; Cơ cầu cứu ! <br />
<br />
Khổ nỗi b&agrave; bạn T&ocirc; Cơ c&ograve;n đang m&atilde;i si m&ecirc; đắm đuối nh&igrave;n Kim Nguyệt Dạ thật , mắt nhỏ muốn l&ograve;i cả ra , người đờ đẫn như th&ocirc;i mien , c&ograve;n hơi sức đ&acirc;u m&agrave; để &yacute; đứa đang lo sốt v&oacute; như t&ocirc;i chứ ! <br />
<br />
Hừ , Kh&ocirc;ng phải nhỏ đ&oacute; c&oacute; biệt hiệu l&agrave; &ldquo; s&aacute;t thủ giai đẹp&rdquo; sao ? <br />
<br />
&ldquo; Cậu ăn c&aacute;i n&agrave;y đi !&rdquo; Hiểu Ảnh đặt trước mặt T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh một nữa chiếc b&aacute;nh socola ban n&atilde;y gọi . Đ&acirc;y l&agrave; c&aacute;ch thể hiện t&igrave;nh cảm của Hiểu Ảnh . <br />
<br />
&ldquo; T&ocirc;i kh&ocirc;ng ăn ! Gh&eacute;t nhất l&agrave; s&ocirc; c&ocirc; la !&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh hậm hực đẩy phắt chiếc b&aacute;nh đi . <br />
<br />
C&aacute;i t&ecirc;n n&agrave;y đ&uacute;ng l&agrave; bất lịch sự ! Ngọn lửa tức giận trong t&ocirc;i bắt đầu bốc l&ecirc;n . <br />
<br />
&ldquo;Nhưng ăn ngon lắm!&rdquo;Hiểu Ảnh vẫn ki&ecirc;n tr&igrave; đẩy c&aacute;i b&aacute;nh đ&oacute; lại . <br />
<br />
&ldquo;Kh&ocirc;ng ăn ! Bộ c&ocirc; điếc hả ?&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh lại đẩy đi . <br />
<br />
&ldquo;Ăn thử t&iacute; đi ! Ngon lắm&hellip;..&rdquo;Hiểu Ảnh cười h&igrave; h&igrave; lại đẩy về ph&iacute;a đ&oacute; . <br />
<br />
&ldquo;Bảo kh&ocirc;ng l&agrave; kh&ocirc;ng ! C&ocirc; lắm chuyện qu&aacute; !&rdquo; <br />
<br />
Xoảng ! <br />
<br />
V&igrave; bực m&igrave;nh qu&aacute; n&ecirc;n đĩa b&aacute;nh bị T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh hất rơi xuống đất . <br />
<br />
&ldquo;O&aacute;i ! B&aacute;nh của Hiểu Ảnh!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;N&agrave;y, cậu qu&aacute; đ&aacute;ng vừa th&ocirc;i !&rdquo; T&ocirc; Cơ kh&ocirc;ng biết từ l&uacute;c n&agrave;o đ&atilde; ho&agrave;n hồn trở lại , tức tối đập tay l&ecirc;n b&agrave;n . <br />
<br />
&ldquo; T&ocirc;i đ&atilde; bảo l&agrave; kh&ocirc;ng th&iacute;ch ăn rồi nhưng c&ocirc; ta cứ l&egrave;o nh&egrave;o m&atilde;i !&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh nổi giận đ&ugrave;ng đ&ugrave;ng h&eacute;t to&aacute;n l&ecirc;n . <br />
<br />
&ldquo;Thi6i đi ! T&ocirc; cơ&rdquo; T&ocirc;i giật tay T&ocirc; Cơ . <br />
<br />
Nhưng lạ l&agrave; t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ thật chẳng c&oacute; ch&uacute;t phản ứng n&agrave;o , ngồi ung dung nh&acirc;m nhi t&aacute;ch c&agrave; ph&ecirc; . <br />
<br />
&ldquo;Học sinh trường Minh Đức nom r&otilde; gai mắt! Chẳng c&oacute; g&igrave; hay ho m&agrave; c&ograve;n l&agrave;m ra vẻ ta đ&acirc;y ! Mau cuốn g&oacute;i về nh&agrave; đi !&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh nh&igrave;n t&ocirc;i th&aacute;ch đố . <br />
<br />
&ldquo; Cậu n&oacute;i g&igrave; hả ! Minh Đức l&agrave; trường trung học danh tiếng , học sinh của trường Minh Đức đều l&agrave; những người tuyệt vời !&rdquo; T&ocirc; Cơ tức đến run người . <br />
<br />
Ủa ? Những lời đ&oacute; l&agrave; do T&ocirc; Cơ n&oacute;i ra sao ? Xem ra con nhỏ n&agrave;y y&ecirc;u trường gớm . <br />
<br />
&ldquo; Th&ocirc;i đi , học sinh trường Minh Đức chỉ to&agrave;n lũ mọt s&aacute;ch , l&agrave;m sao đọ được với Tam Đại Thi&ecirc;n Vương của S&ugrave;ng Dương chứ !&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh n&oacute;i dứt c&acirc;u , liếc x&eacute;o t&ocirc;i một c&aacute;i . C&ograve;n t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ kia vẫn im lặng thưởng thức c&agrave; ph&ecirc; , c&oacute; vẻ như hắn chỉ ch&uacute; t&acirc;m v&agrave;o mỗi chuyện đ&oacute; . <br />
<br />
&ldquo;Trường S&ugrave;ng Dương c&oacute; mỗi Kim Nguyệt Dạ m&agrave; b&agrave;y đặt l&ecirc;n mặt !&rdquo; T&ocirc; Cơ lấy tay đập mạnh v&agrave;o b&agrave;n . <br />
<br />
&ldquo;Sao vậy ? vừa đến đ&atilde; c&oacute; người nhắc đến t&ecirc;n t&ocirc;i rồi &hellip;tr&aacute;ch t&ocirc;i đến muộn hả?&rdquo;Một giọng n&oacute;i quen thuộc vang lại . T&ocirc;i quay đầu nh&igrave;n . <br />
<br />
Ồ ! L&agrave; Thi&ecirc;n Thần ! Cậu ta sao lại đến đ&acirc;y nhỉ ? Đi l&agrave;m them chăng ? T&ocirc;i sung sướng tr&ograve;n vo mắt nh&igrave;n cậu ta . <br />
<br />
Thi&ecirc;n Thần chẳng tỏ vẻ ngạc nhi&ecirc;n g&igrave; khi nh&igrave;n thấy t&ocirc;i . Cậu ấy cười tươi r&oacute;i , đưa tay vẫy t&ocirc;i rồi bước đến chỗ Kim Nguyệt Dạ . <br />
<br />
Phải rồi , sao t&ocirc;i lại qu&ecirc;n mất l&agrave; cậu ấy quen Kim Nguyệt Dạ nhỉ &hellip;.? <br />
<br />
&ldquo;B&aacute;nh ngon thế kia m&agrave; lại rơi xuống đất , ph&iacute; qu&aacute;!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo; Nếu cậu tới muộn hơn chắc sẽ c&oacute; diễm ph&uacute;c tận mắt chứng kiến đại chiến thế giới lần ba&hellip;&rdquo; Kim Nguyệt Dạ mỉm cười . <br />
<br />
&ldquo; Thật hả ? Gay cấn thế cơ &agrave; !&rdquo; Thi&ecirc;n thần nh&igrave;n về ph&iacute;a ch&uacute;ng t&ocirc;i , nhoẻn mỉm cười . <br />
<br />
&ldquo; Thật hả ? Gay cấn thế cơ &agrave; !&rdquo; Thi&ecirc;n thần nh&igrave;n về ph&iacute;a ch&uacute;ng t&ocirc;i , nhoẻn miệng cười . <br />
<br />
Cả người T&ocirc; Cơ bắt đầu cứng đơ như kh&uacute;c gỗ , chỉ c&oacute; điều lần n&agrave;y đối tượng lại l&agrave; Thi&ecirc;n Thần . Xem ra cuối c&ugrave;ng nhỏ ta cũng hiểu t&acirc;m trạng hai h&ocirc;m nay của t&ocirc;i .<br />
<br />
Nhưng c&oacute; vẻ như Thi&ecirc;n Thần rất than với hai t&ecirc;n kia . Lẽ n&agrave;o đều l&agrave; học sinh của trường S&ugrave;ng Dương cả? Hay cậu ta cũng l&agrave; một trong tam đại thi&ecirc;n vương ? Hay l&agrave;&hellip;. <br />
Một loạt giả thiết l&oacute;e l&ecirc;n trong đầu t&ocirc;i , t&ocirc;i t&ograve; m&ograve; nh&igrave;n ba người đ&oacute; . <br />
<br />
&ldquo; Hựu Tuệ , b&agrave; quen anh ch&agrave;ng đ&oacute; &agrave; ?&rdquo; Kh&ocirc;ng biết T&ocirc; Cơ đ&atilde; tỉnh lại l&uacute;c n&agrave;o , gh&eacute; v&agrave;o tai t&ocirc;i th&igrave; thầm. T&ocirc;i khẽ gật đầu. <br />
<br />
&ldquo; Dạ ! Cậu đến đ&uacute;ng l&uacute;c lắm ! C&ocirc;ng nhận tr&ugrave;ng hợp thật , đối thủ cậu củng c&oacute; ở đ&acirc;y !&rdquo; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh vỗ vai thi&ecirc;n thần . <br />
<br />
Hơ , T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh vừa n&oacute;i g&igrave; thế ? Hắn ta gọi Thi&ecirc;n Thần l&agrave; &ldquo; Dạ&rdquo;? Lại c&ograve;n n&oacute;i t&ocirc;i l&agrave; đối thủ ? C&aacute;i g&igrave; với c&aacute;i g&igrave; chứ&hellip;. <br />
<br />
&ldquo;&Agrave;, Phải giới thiệu ch&uacute;t nhỉ ! T&ocirc;i kh&ocirc;ng th&iacute;ch chat tr&ecirc;n mạng lắm n&ecirc;n chẳng c&oacute; nick n&agrave;o đặc biệt cả . Nhưng t&ocirc;i sẽ cho c&aacute;c bạn biết t&ecirc;n thật , t&ocirc;i l&agrave;&hellip;..&rdquo; N&oacute;i đến đ&acirc;y Thi&ecirc;n Thần bỗng ngừng lại , quay về ph&iacute;a t&ocirc;i mỉm cười . <br />
<br />
T&ocirc;i như muốn n&iacute;n thở . <br />
<br />
Sao t&ocirc;i lại c&oacute; dự cảm chẳng l&agrave;nh nhỉ ? <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc;i l&agrave;&hellip;&hellip;&hellip;..Kim Nguyệt Dạ!&rdquo; <br />
<br />
Khi ba chữ đ&oacute; thốt ra từ miệng cậu ta , cả người t&ocirc;i h&oacute;a đ&aacute; . <br />
<br />
&ldquo; Cậu&hellip;cậu bảo sao&hellip;&hellip;&rdquo; giọng t&ocirc;i run run . <br />
<br />
&ldquo; T&ocirc;i n&oacute;i t&ocirc;i l&agrave; Kim Nguyệt Dạ&rdquo; Thi&ecirc;n thần lại tiếp tục nở nụ cười đẹp m&ecirc; li . <br />
<br />
&ldquo; Cậu l&agrave; Kim Nguyệt Dạ ! Vậy đ&acirc;y l&agrave;&hellip;..&rdquo; T&ocirc; cơ mắt tr&ograve;n mắt dẹt nh&igrave;n về ph&iacute;a &ldquo; Kim Nguyệt Dạ&rdquo; khi n&atilde;y . <br />
<br />
&ldquo; Qu&ecirc;n mất kh&ocirc;ng giới thiệu , t&ocirc;i l&agrave; L&yacute; Triết Vũ !Ngại qu&aacute; , t&ocirc;i cũng kh&ocirc;ng th&iacute;ch chat tr&ecirc;n mạng !&rdquo; Anh ch&agrave;ng đẹp trai đ&oacute; đặt t&aacute;ch c&agrave; ph&ecirc; xuống . <br />
<br />
&ldquo; Hơ hơ hơ hơ , c&ograve;n t&ocirc;i l&agrave; Lăng Thần Huyền , nick l&agrave; T&ocirc;n Đại Th&aacute;nh ! Bọn t&ocirc;i ch&iacute;nh l&agrave; Tam Đại Thi&ecirc;n Vương lừng lẫy trường S&ugrave;ng Dương . Thế n&agrave;o , sợ chưa hả ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;M&igrave;nh cũng phải giới thiệu chứ nhỉ , m&igrave;nh l&agrave; Kh&acirc;u Hiểu Ảnh , nick l&agrave; thi&ecirc;n thần rớt c&aacute;nh ! Bạn &yacute; l&agrave; Bạch T&ocirc; Cơ . T&ocirc; Cơ n&egrave; , nick b&acirc;y giờ của b&agrave; l&agrave; g&igrave; &yacute; nhỉ ? &Agrave;, c&ograve;n đ&acirc;y l&agrave; T&ocirc; Hựu Tuệ , l&agrave; idol của trường Minh Đức đ&oacute; ! Tụi n&agrave;y c&oacute; biệt hiệu l&agrave; Tuyệt Đại Tam Kiều !&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc; Cơ quay về ph&iacute;a t&ocirc;i , ch&aacute;n nản trợn mắt ngược l&ecirc;n . <br />
<br />
&ldquo; Hiểu Ảnh đ&aacute;ng y&ecirc;u qu&aacute; ! Hựu Tuệ , độ n&agrave;y c&ograve;n hay bị ngất kh&ocirc;ng ?&rdquo; Khu&ocirc;n mặt Thi&ecirc;n Thần tr&agrave;n đầy vẻ quan t&acirc;m dần dần tiến s&aacute;t t&ocirc;i , đầu t&ocirc;i sắp vỡ tung ra . <br />
<br />
&ldquo; Ngất ? Hựu Tuệ , b&agrave; hay bị ngất &aacute; ?&rdquo; Hiểu Ảnh vội lao về ph&iacute;a t&ocirc;i , nh&ograve;m khắp người t&ocirc;i . T&ocirc;i chỉ c&ograve;n c&aacute;ch cười giả ngốc&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Đ&uacute;ng thế ! Hựu Tuệ từ b&eacute; cơ thể đ&atilde; ốm yếu , thường bị chảy m&aacute;u mủi&hellip;&rdquo; C&oacute; ngậm miệng lại kh&ocirc;ng hả t&ecirc;n chết bầm kia . M&igrave;nh đ&uacute;ng l&agrave; c&oacute; mắt như m&ugrave; , sao lại nghị hắn l&agrave; thi&ecirc;n thần chứ ? <br />
<br />
T&ocirc; Hựu Tuệ , m&agrave;y rốt cục bị sao vậy ? Si m&ecirc; khu&ocirc;n mặt đẹp giai của hắn , l&agrave;m bao nhi&ecirc;u chuyện mất mặt . <br />
<br />
Sau vụ Tiểu Vũ m&agrave; m&agrave;y vẫn chưa sang mắt ra &agrave; ? Tại sao mười năm sau lại xuất hiện một Tiểu Vũ thứ hai , đ&atilde; thế m&agrave;y lại dại dột chẳng k&eacute;m ng&agrave;y xưa ! Ngu thật , ngu hết mức ! <br />
<br />
Kim Nguyệt Dạ &hellip;.thằng cha trời đ&aacute;nh kia ! Bốn năm cấp hai t&ocirc;i đ&atilde; bị hắn nhẫn t&acirc;m ch&agrave; đạp , xem ra mấy năm cấp ba n&agrave;y t&ocirc;i cũng sẽ bị hắn chơi đểu kh&ocirc;ng &iacute;t đ&acirc;u ! <br />
<br />
Đ&uacute;ng l&agrave; t&ecirc;n khốn ! <br />
<br />
&ldquo; Ồ , đ&uacute;ng rồi !&rdquo; Kim Nguyệt Dạ đột nhi&ecirc;n r&uacute;t từ t&uacute;i quần ra chiếc di động rồi hươ hươ trước mặt t&ocirc;i . <br />
<br />
L&agrave; điện thoại di động ! T&ocirc;i hốt hoảng nh&igrave;n hắn&hellip;. <br />
<br />
&ldquo; Hựu Tuệ , lại đ&acirc;y , n&agrave;o&hellip;&hellip;&rdquo; giọng n&oacute;i v&agrave; nụ cười của hắn như m&ecirc; dược ( thuốc m&ecirc;) l&agrave;m t&ocirc;i tự nhi&ecirc;n đờ đẫn bước về ph&iacute;a hắn ! <br />
<br />
O&aacute;i ! Người tr&ecirc;n bức h&igrave;nh ấy&hellip;.miệng d&igrave;nh đầy x&igrave; dầu , mũi th&igrave; chun lại , tay c&ograve;n cầm một tờ giấy d&iacute;nh m&aacute;u , mắt trợn trừng l&ecirc;n như mắt lợn luộc , khu&ocirc;n mặt đ&ecirc; m&ecirc; trong hạnh ph&uacute;c &hellip; <br />
<br />
Đ&oacute; l&agrave; t&ocirc;i sao ? Một nữ sinh cấp ba ho&agrave;n mĩ , một nữ sinh t&agrave;i năng của trường Minh Đức , một con người đến chết vẫn quyết giữ h&igrave;nh tượng như t&ocirc;i m&agrave;&hellip;&hellip; <br />
<br />
Kinh nhất l&agrave; ở chỗ , &aacute;nh mắt t&ocirc;i l&uacute;c ấy đắm đuối con c&aacute; chuối , đ&oacute; m&agrave; l&agrave; T&ocirc; Hựu Tuệ-b&ocirc;ng hoa của trường Minh Đức , coi tụi con trai chỉ l&agrave; lũ khỉ v&ocirc; dụng sao ? <br />
<br />
Nhưng đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; h&ocirc;m t&ocirc;i ngồi la c&agrave; ở Happy House . T&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ nở nụ cười như Thi&ecirc;n thần rồi thừa cơ chụp trộm t&ocirc;i , l&agrave;m t&ocirc;i tưởng m&igrave;nh t&igrave;m lại được ước mơ ng&agrave;y xưa &hellip; <br />
<br />
Ch&iacute;nh x&aacute;c ! Hắn c&ograve;n hỏi t&ecirc;n của t&ocirc;i ! C&oacute; lẽ hắn đ&atilde; biết trước t&ocirc;i l&agrave; ai , sớm biết c&oacute; ng&agrave;y h&ocirc;m nay ! Hắn cố t&igrave;nh đến chọc t&ocirc;i đ&acirc;y m&agrave; ! <br />
<br />
&ldquo; Chậc , đ&acirc;y l&agrave; T&ocirc; Hựu Tuệ sao ? Mấy fan h&acirc;m mộ m&agrave; nh&igrave;n thấy nữ thần của họ tr&ocirc;ng như thế n&agrave;y chắc&hellip;&hellip;&hellip;.&rdquo; <br />
<br />
&ldquo; C&aacute;i g&igrave; thế ?&rdquo; Lăng Thần Quyền đứng bật dậy , mấy người c&ograve;n lại cũng tr&ograve;n xoe mắt nh&igrave;n hai ch&uacute;ng t&ocirc;i . <br />
<br />
&ldquo; Ha ha ha ha , c&oacute; g&igrave; đ&acirc;u !&rdquo; T&ocirc;i cố gắng n&eacute;n cơn cuồng s&aacute;t , cười giả đ&ograve; , nhẹ nh&agrave;ng &ldquo; gi&uacute;p&rdquo; hắn tắt điện thoại . <br />
<br />
T&ocirc; Hựu Tuệ , đời m&agrave;y chưa bao giờ nhục nh&atilde; thế n&agrave;y , thằng cha n&agrave;y c&ograve;n đ&aacute;ng sợ hơn Tiểu Vũ mười năm trước . Cũng chẳng tr&aacute;ch , hắn l&agrave; đối thủ truyền kiếp của m&agrave;y m&agrave; ! <br />
<br />
&ldquo; Hựu tuệ ! Cười l&ecirc;n n&agrave;o ! Hựu Tuệ cười duy&ecirc;n lắm , đ&uacute;ng kh&ocirc;ng ?&rdquo; T&ecirc;n đ&oacute; vẫn tiếp tục nở nụ cười kiểu m&egrave;o vờn chuột , b&agrave;n tay đ&aacute;ng gh&ecirc; tởm đ&oacute; c&ograve;n đặt l&ecirc;n vai t&ocirc;i , khu&ocirc;n mặt nh&igrave;n chỉ muốn cho xơi b&uacute;a đ&oacute; chỉ c&aacute;ch t&ocirc;i chưa đến 5mm&hellip;. <br />
<br />
Lần n&agrave;y , t&ocirc;i thấy mũi m&igrave;nh kh&ocirc;ng bị chảy m&aacute;u nữa , c&oacute; lẽ l&agrave; do t&acirc;m l&yacute; c&atilde; th&ocirc;i&hellip;Kim Nguyệt Dạ ,mi nghĩ ta sẽ bị xịt m&aacute;u mũi lần nữa sao ? Mi tưởng v&agrave;i c&aacute;i tr&ograve; vặt v&atilde;nh đ&oacute; l&agrave; đ&aacute;nh bại được ta sao ? Mi coi thường ta qu&aacute; đ&oacute; ! <br />
<br />
&ldquo;Phải đ&oacute; , phải đ&oacute; , Hựu Tuệ c&oacute; nụ cười đẹp m&ecirc; hồn !&rdquo; Hiểu Ảnh mặt nghệt ra như phỗng rồi n&oacute;i . <br />
<br />
C&oacute; lẽ nhỏ ta cũng bị t&ecirc;n mặt người dạ th&uacute; n&agrave;y dụ dỗ mất rồi . <br />
<br />
&ldquo;Ha ha&hellip;&rdquo; T&ocirc;i cố nuốt cục tức , nở nụ cười h&igrave;nh b&aacute;n nguyệt . <br />
<br />
Hai b&agrave; bạn ch&iacute; cốt đ&atilde; bỏ rơi t&ocirc;i , chỉ c&ograve;n mỗi t&ecirc;n Lăng Thần Quyền đ&oacute; mặt vẫn ngơ ngơ ngẩn ngẩn , kh&ocirc;ng hiểu g&igrave; . T&ecirc;n L&yacute; Triết Vũ dường như hiểu c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; , &aacute;nh mắt tr&agrave;n đầy hứng th&uacute; nh&igrave;n t&ocirc;i v&agrave; kim Nguyệt Dạ&hellip;.. <br />
<br />
&ldquo; &Agrave;, vừa rồi Hựu Tuệ cứ nằng nặc đ&ograve;i khao tụi m&igrave;nh một bữa ra tr&ograve; !&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Hả ? Vừa rồi&hellip;..&rdquo; T&ocirc;i đang định &ldquo;bật&rdquo; lại th&igrave; t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ mặt d&agrave;y như c&aacute;i mo cau c&oacute; giơ điện thoại lắc lư trước mặt t&ocirc;i . <br />
<br />
&hellip;.. <br />
<br />
&ldquo;Sao hả?&rdquo; Kim Nguyệt Dạ cười ma m&atilde;nh . <br />
<br />
&ldquo; Được , t&ocirc;i&hellip;.khao&rdquo; T&ocirc;i gượng cười , kh&oacute; khăn lắm mới phun ra được ba chữ . <br />
<br />
&ldquo; Ồ, Thế tụi m&igrave;nh&hellip;..&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;suỵt&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Hiểu Ảnh vừa định n&oacute;i g&igrave; th&igrave; bị Kim Nguyệt Dạ ngắt lời . <br />
<br />
Bắt người kh&aacute;c trả tiền hết lại c&ograve;n kh&ocirc;ng cho n&oacute;i . T&ocirc;i căm giận quay sang trừng mắt với hắn , bỗng ph&aacute;t hiện hắn đang nh&igrave;n chằm chằm ra cửa . <br />
<br />
&ldquo; Hiệu Trưởng ? Sao &ocirc;ng &yacute; lại ở đ&acirc;y nhỉ ?&rdquo; <br />
<br />
C&acirc;u n&oacute;i của Kim Nguyệt Dạ như bom nổ chậm l&agrave;m tụi t&ocirc;i hốt hoảng c&uacute;i gằm mặt xuống .<br />
<br />
Chương 2 (tiếp) <br />
<br />
Trời, hiệu trưởng ở đ&acirc;u? Cầu trời đừng ph&aacute;t hiện ra tụi t&ocirc;i&hellip; <br />
<br />
Vụ hẹn h&ograve; với ba nam sinh ở trường S&ugrave;ng Dương m&agrave; truyền ra, tụi t&ocirc;i kh&ocirc;ng bị &ldquo;u&yacute;nh&rdquo; chết th&igrave; cũng &ldquo;ngỏm&rdquo; v&igrave; bị n&eacute;m rứng thối. <br />
<br />
&ldquo;&Ocirc;ng ta đi l&ecirc;n tầng tr&ecirc;n rồ&hellip;&rdquo; <br />
<br />
L&agrave; hiệu trưởng trường S&ugrave;ng Dương? L&agrave; vị gi&aacute;o sư tiếng Anh nổi tiếng to&agrave;n quốc ? Nghe n&oacute;i năm n&agrave;o cũng được mời đến c&aacute;c nước để thỉnh giảng, đến giờ vẫn độc th&acirc;n, l&agrave; ước mơ của bao nhi&ecirc;u phụ nữ ở th&agrave;nh phố n&agrave;y &ndash; hiệu trưởng Th&ocirc;i Khởi Th&aacute;nh! <br />
<br />
&ldquo;Hiệu trưởng Th&ocirc;i sao lại đến đ&acirc;y nhỉ ? Mọi người bảo ống ấy đi c&ocirc;ng t&aacute;c cơ m&agrave; ? Dạ, hay &ocirc;ng ấy biết cậu &agrave;m th&ecirc;m ở đ&acirc;y n&ecirc;n đến t&igrave;m?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Trường cấm học sinh l&agrave;m th&ecirc;m sao ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Đ&uacute;ng l&agrave; ngốc vẫn ho&agrave;n ngốc, xem ra giai đẹp vẫn th&ocirc;ng minh hơn!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đi theo &ocirc;ng ấy l&agrave; biết ngay th&ocirc;i m&agrave;!&rdquo; <br />
<br />
Mọi người đều đổ dồn về phi&aacute; ph&aacute;t ra c&acirc;u n&oacute;i đ&oacute; &ndash; Kim Nguyệt Dạ. Hắn ta muốn l&eacute;n theo d&otilde;i hiệu trưởng. <br />
<br />
&ldquo;Mấy người kh&ocirc;ng muốn biết hiệu trưởng đ&aacute;ng k&iacute;nh của ch&uacute;ng ta một m&igrave;nh đến Happy House l&agrave;m g&igrave; hả ?&rdquo; Lại l&agrave; c&aacute;i nụ cười chết tiệt đ&oacute;. T&ocirc; Hự Tuệ, m&agrave;y đừng để bị hắn lừa! <br />
<br />
&ldquo;OK, m&igrave;nh đi theo với!&rdquo; Hi&ecirc;u Ảnh hưng phấn ra mặt. <br />
<br />
&ldquo;Đ&acirc;y l&agrave; việc ri&ecirc;ng của trường S&ugrave;ng Dương, ch&uacute;ng t&ocirc;i chẳng c&oacute; hứng tham gia!&rdquo; C&ograve;n l&acirc;u t&ocirc;i mới bị mắc c&acirc;u. <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ!&rdquo; Hiểu Ảnh mắt long lanh nh&igrave;n t&ocirc;i van n&agrave;i, ngay cả T&ocirc; Cơ cũng d&ugrave;ng &aacute;nh mắt đ&oacute; nh&igrave;n t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Ch&uacute;ng ta cứ giả vờ đi thu&ecirc; ph&ograve;ng h&aacute;t, nếu bị ph&aacute;t hiện th&igrave; bảo l&agrave; tụi em đi li&ecirc;n hoan&rdquo; T&eacute; ra t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ muốn lấy tụi t&ocirc;i l&agrave;m bia đỡ đạn. <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ, kh&ocirc;ng phải b&agrave; muốn nh&igrave;n thấy hiệu trưởng S&ugrave;ng Dương sao? Cơ hội ngh&igrave;n năm c&oacute; một đ&oacute;!&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc; Cơ, đồ phản bội! <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ của ch&uacute;ng ta l&agrave;m sao c&oacute; chuyện bỏ lỡ cơ hội n&agrave;y, phải kh&ocirc;ng?&rdquo; <br />
<br />
C&aacute;i g&igrave; m&agrave; Hựu Tuệ của ch&uacute;ng ta ? T&ocirc;i đang vắt &oacute;c nghĩ c&aacute;ch từ chối th&igrave; thằng cha trời đ&aacute;nh Kim Nguyệt Dạ mồm mấp m&aacute;y chữ &ldquo;di động&rdquo;. T&ocirc;i giống như quả b&oacute;ng bơm căng l&ecirc;n bỗng bị x&igrave; hơi dẹp l&eacute;p. Đ&uacute;ng l&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; đau bằng bị kẻ kh&aacute;c t&oacute;m đu&ocirc;i! <br />
<br />
Mười ph&uacute;t sau, tại tầng hai của Happy House. <br />
<br />
&ldquo;N&agrave;y! Mấy người l&ecirc;n đ&acirc;y l&agrave;m g&igrave; thế ?&rdquo; Lăng Thần Huyền bị Hiểu Ảnh bấu chặc c&aacute;nh tay, mặt chun lại kh&oacute; chịu cất giọng hỏi. <br />
<br />
&ldquo;Hả ? C&acirc;u n&oacute;i g&igrave; ?&rdquo; T&ocirc;i n&oacute;i như sắp hết hơi, &aacute;nh mắt cảnh gi&aacute;c cao độ nh&igrave;n ng&oacute; khắp nơi. Đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n t&ocirc;i phải l&agrave;m c&aacute;i tr&ograve; bất đắc dĩ n&agrave;y. <br />
<br />
Tầng hai của Happy House được thiết kế theo phong c&aacute;ch Nhật Bản. Cả kh&ocirc;ng gian được r&egrave;m vải ngăn thanh từng ph&ograve;ng nhỏ ri&ecirc;ng biệt. Từ &aacute;nh s&aacute;ng cho đến kh&ocirc;ng kh&iacute; xung quanh đều rất ph&ugrave; hợp cho việc hẹn h&ograve;. Kh&ocirc;ng biết hiệu trưởng Th&ocirc;i đến đ&acirc;y l&agrave;m g&igrave; ? <br />
<br />
&ldquo;&Ocirc;ng &yacute; ở đằng kia, đi theo t&ocirc;i&hellip;&rdquo; <br />
<br />
C&aacute;i thằng cha Kim Nguyệt Dạ chắc l&agrave; cao thủ chuy&ecirc;n đi r&igrave;nh m&ograve; người kh&aacute;c, nếu kh&ocirc;ng sao kinh nghiệm đầy m&igrave;nh thế ? <br />
<br />
Ai nấy như đều n&iacute;n thở. T&ocirc; Cơ v&agrave; Hiểu Ảnh n&eacute;p hẳn v&agrave;o g&oacute;c tường, vừa t&ograve; m&ograve; vừa lo lắng . Đối diện l&agrave; t&ecirc;n Lăng Thần Huyền, cũng t&ograve; m&ograve; chẳng k&eacute;m.L&yacute; Triết Vũ th&igrave; thờ ơ, c&oacute; lẽ th&iacute;ch nh&acirc;m nhi c&agrave; ph&ecirc; hơn l&agrave; nghe l&eacute;n. C&ograve;n t&ecirc;n mặt người dạ th&uacute; Kim Nguyệt Dạ kho&aacute;i tr&aacute; nh&igrave;n t&ocirc;i ch&ograve;ng chọc. <br />
<br />
&ldquo;Tại sao lại chọn chỗ n&agrave;y ?&rdquo; Ch&uacute;ng t&ocirc;i nghe thấy gian b&ecirc;n c&oacute; giọng một người phụ nữ&hellip; <br />
<br />
Ch&agrave;! T&ocirc;i giật th&oacute;t, đ&uacute;ng l&agrave; hẹn h&ograve; thật! T&ocirc; Hựu Tuệ ơi l&agrave; T&ocirc; Hựu Tuệ, sao m&agrave;y lại đi nghe trộm thế n&agrave;y ? Lại c&ograve;n theo d&otilde;i người ta hẹn h&ograve; nữa chứ! H&agrave;nh động n&agrave;y kh&ocirc;ng thể chấp nhận được , m&agrave;y c&oacute; c&ograve;n l&agrave; đệ nhất thục nữ của trường Minh Đức nữa kh&ocirc;ng ? <br />
<br />
Nhưng&hellip; giọng n&oacute;i của người phụ nữa đ&oacute; &hellip; nghe quen quen&hellip; <br />
<br />
H&igrave;nh như người T&ocirc; Cơ run l&ecirc;n. Con nhỏ n&agrave;y thật t&igrave;nh&hellip; C&oacute; nghe l&eacute;n th&ocirc;i m&agrave; sướng đến thế cơ &agrave; ? <br />
<br />
&ldquo;Hi hi, nghe r&otilde; nhỉ!&rdquo; Hiểu Ảnh cười ng&acirc;y ng&ocirc; nh&igrave;n ch&uacute;ng t&ocirc;i. <br />
<br />
Gượm đ&atilde;! T&ocirc; Cơ l&agrave;m tr&ograve; g&igrave; thế ? Nhỏ ta đi đến chỗ tường, d&iacute; s&aacute;t tai v&agrave;o đ&oacute; để nghe! <br />
<br />
T&ocirc; Cơ h&ocirc;m nay bị tr&uacute;ng t&agrave; hay sao? T&ocirc;i lo lắng đi theo, muốn xem chuyện g&igrave; khiến nhỏ ta quan t&acirc;m thế. <br />
<br />
Hiểu Ảnh cũng voi ăn b&atilde; m&iacute;a, tiến về chỗ tụi t&ocirc;i, tiếp đ&oacute; l&agrave; L&yacute; Triết Vũ&hellip; <br />
<br />
S&aacute;u người tụi t&ocirc;i quỳ tr&ecirc;n ghế s&ocirc; pha, tai c&ugrave;ng &aacute;p s&aacute;t v&agrave;o tường để nghe lỏm. <br />
<br />
&ldquo;V&igrave; chỗ n&agrave;y gần!&rdquo; Giọng n&oacute;i l&atilde;nh đạm n&agrave;y chắc l&agrave; cửa hiệu trưởng Th&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Đừng hiểu lầm! Kh&ocirc;ng phải t&ocirc;i hẹn h&ograve; anh m&agrave; muốn gặp mặt để n&oacute;i chuyện về bức thư n&agrave;y!&rdquo; Giọng n&oacute;i người phụ nữ c&oacute; vẻ tức giận. <br />
<br />
&ldquo;Đương nhi&ecirc;n rồi! T&ocirc;i cũng kh&ocirc;ng c&oacute; hứng th&uacute; n&oacute;i chuyện kh&aacute;c&hellip;&rdquo; Hiệu trưởng Th&ocirc;i mỉm cười. <br />
<br />
&ldquo;Anh&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Sao lại giận đ&ugrave;ng đ&ugrave;ng như thế , hay l&agrave; em muốn t&ocirc;i c&oacute; hứng th&uacute; với những chuyện kh&aacute;c&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Kh&ocirc;ng thể n&agrave;o ? Quan hệ của hai người n&agrave;y c&oacute; vẻ như&hellip; <br />
<br />
&ldquo; Hiệu trưởng Th&ocirc;i, anh nghĩ g&igrave; về bức thư của chủ tịch ?&rdquo; Người phụ nữ hắng giọng, nghi&ecirc;m t&uacute;c n&oacute;i. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc;i chẳng c&oacute; &yacute; kiến g&igrave;&hellip; &Ocirc;ng ta về l&uacute;c n&agrave;o m&agrave; chả được!&rdquo; Hiệu trưởng Th&ocirc;i giọng vẫn thản nhi&ecirc;n. <br />
<br />
&ldquo;T&oacute;m lại, trường Minh Đức của t&ocirc;i v&agrave; trường S&ugrave;ng Dương của anh đ&atilde; đấu với nhau bao l&acirc;u nay rồi, cũng đến l&uacute;c ph&acirc;n thắng bại!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Minh Đức ? S&ugrave;ng Dương ? Họ l&agrave; &hellip;&rdquo; Kh&ocirc;ng chỉ t&ocirc;i m&agrave; c&oacute; lẽ những người kh&aacute;c cũng ph&aacute;t hiện ra người phụ nữ đ&oacute; l&agrave; ai. <br />
<br />
&ldquo;Suỵt&hellip; để nghe đ&atilde;!&rdquo; T&ocirc; Cơ căng thẳng hạ thấp giọng. <br />
<br />
Sao T&ocirc; Cơ lại căng thẳng thế ? T&ocirc;i ngẩn người nh&igrave;n nhỏ ta. <br />
<br />
&ldquo;Được th&ocirc;i!&rdquo; Hiệu trưởng Th&ocirc;i ung dung n&oacute;i. &ldquo; T&aacute;m năm trước, chủ tịch để lại một bức thư rồi biến mất h&uacute;t!. C&ograve;n n&oacute;i l&agrave; đợi khi n&agrave;o &ocirc;ng &yacute; về, hai trường của ch&uacute;ng ta, trường n&agrave;o c&oacute; sức ảnh hưởng lớn nhất, tỉ lệ học sinh đỗ đại học nhiều nhất th&igrave; sẽ được thừa hưởng số 23 phố Angle, b&aacute;o hại th&ocirc;i t&aacute;m năm nay thật khổ sở!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;D&ugrave; n&oacute;i thế n&agrave;o đi chăng nữa, con đường t&ocirc;i đ&atilde; chọn t&ocirc;i nhất quyết kh&ocirc;ng từ bỏ! T&ocirc;i nhất định phải gi&agrave;nh được số 23 phố Angle. Trường S&ugrave;ng Dương ng&agrave;y c&agrave;ng đi xuống, học sinh n&agrave;o cũng lười nh&aacute;c giống an, chẳng c&oacute; quy củ g&igrave; hết! Chỉ c&oacute; mỗi trường Minh Đước của t&ocirc;i l&agrave; đ&agrave;o tạo ra nhiều nh&acirc;n t&agrave;i!&rdquo; <br />
<br />
Hiệu trưởng Bach Nưng n&oacute;i đ1ng lắm, chỉ cần nh&igrave;n Tam Đại Thi&ecirc;n Vương của trường S&ugrave;ng Dương cũng đủ biết ng&ocirc;i trường đ&oacute; thế n&agrave;o rồi. <br />
<br />
&ldquo;Ngưng &agrave;! Đ&atilde; mười năm rồi m&agrave; em vẫn ngoan cố thế ? Học sinh trường Minh Đức m&agrave; ai cũng giống em th&igrave; trường em trở th&agrave;nh xưởng sản xuất r&ocirc;bốt mất!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Anh n&oacute;i g&igrave; hả ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Được rồi, đừng giận m&agrave;! L&agrave; t&ocirc;i n&oacute;i sai, được chưa&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đừng nhiều lời! T&ocirc;i thấy cứ lấy học sinh mới v&agrave;o năm nay m&agrave; ph&acirc;n thắng bại!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Học sinh mới v&agrave;o năm nay ? Người đứng đầu trường em l&agrave; T&ocirc; Hựu Tuệ, số điểm đỗ v&agrave;o thấp hơn Kim Nguyệt Dạ trường S&ugrave;ng Dương m&agrave;!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Anh khỏi lo. T&ocirc;i sẽ gi&uacute;p c&ocirc; b&eacute; trở th&agrave;nh một nh&acirc;n t&agrave;i! Đợi đến l&uacute;c thi đấu th&igrave; anh sẽ biết!&rdquo;<br />
&ldquo;Ồ! Thế trường S&ugrave;ng Dương thắng th&igrave; sao ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Nếu như năm nay trường anh thắng, Minh Đức sẽ t&ugrave;y anh định đoạt!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Thật sao ? Bao gồm cả em nữa hả ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Anh im đi!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Coi nhu t&ocirc;i kh&ocirc;ng n&oacute;i g&igrave; hết! Ngưng &agrave;, em nhớ những g&igrave; m&igrave;nh n&ograve;i nh&eacute;! Hơ hơ hơ hơ&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Hiệu trưởng Th&ocirc;i, anh tự trọng một ch&uacute;t đi!&rsquo; <br />
<br />
&ldquo;Ngưng, t&ocirc;i th&iacute;ch em gọi t&ocirc;i l&agrave; Khởi Th&aacute;nh hơn!&rdquo; <br />
&hellip; <br />
<br />
Mọi người ai cũng trợn tr&ograve;n mắt kinh ngạc. <br />
<br />
Minh Đức v&agrave; S&ugrave;ng Dương&hellip; đấu với nhau t&aacute;m năm rồi&hellip; Ph&acirc;n thắng thua&hellip; phải dựa v&agrave;o cuộc chiến của t&ocirc;i với Kim Nguyệt Dạ&hellip; Nếu thua t&ugrave;y hiệu trưởng S&ugrave;ng Dương định đoạt&hellip; <br />
<br />
&Aacute;nh mắt mọi người bắt đầu đổ dồn về ph&iacute;a t&ocirc;i v&agrave; Kim Nguyệt Dạ. <br />
&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Ngưng, lẽ n&agrave;o em kh&ocirc;ng nghĩ đến tương lai sau n&agrave;y của ch&uacute;ng ta sao ? Lẽ n&agrave;o em vẫn muốn bắt t&ocirc;i chờ đợi m&atilde;i thế n&agrave;y ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Bọn học r&oacute;t cuộc c&oacute; quan hệ như thế n&agrave;o ? Đối thủ ? Bạn b&egrave; hay l&agrave;&hellip; <br />
<br />
Đầu t&ocirc;i rối tung l&ecirc;n, nhưng điều khiến t&ocirc;i mơ hồ nhất l&agrave;&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Rầm!&rdquo; <br />
<br />
Bức tường qu&aacute; mỏng manh, kh&ocirc;ng chịu được sức nặng của s&aacute;u người ch&uacute;ng t&ocirc;i, sau khi kếu k&eacute;t k&eacute;t mấy tiếng th&igrave; đ&atilde; đổ sập xuống. <br />
<br />
&ldquo;O&aacute;i! Ui da!&rdquo; <br />
<br />
Đau qu&aacute; đi mất! T&ocirc;i xoa đầu, l&eacute;n nh&igrave;n n&eacute;t mặt của hai vị hiệu trưởng. Nếu như họ trở tay kh&ocirc;ng kịp th&igrave; chắc t&ocirc;i đ&atilde; được &ldquo;chi&ecirc;m ngưỡng&rsquo; cảnh hai người n&agrave;y kinh ngạc đến mức trợn tr&ograve;n mắt, miện h&aacute; hốc. <br />
<br />
&ldquo;Ừm&hellip; Sao c&aacute;c em lại ở đ&acirc;y? Th&acirc;n thiết qu&aacute; nhỉ&hellip;&rdquo; Hiệu trưởng Th&ocirc;i kịp trấn tĩnh, n&oacute;i mỉa mai. <br />
<br />
&ldquo;Ơ, v&acirc;ng! Ha ha&hellip; thời tiết đẹp qu&aacute;&hellip; tụi em&hellip;&rdquo; Lăng Thần Huyền, đồ đầu heo! Kh&ocirc;ng n&oacute;i c&oacute; ai bảo ngươi c&acirc;m kh&ocirc;ng ? Trong đ&acirc;y th&igrave; nh&igrave;n thế qu&aacute;i n&agrave;o được thời tiết ? T&ocirc;i vội v&atilde; đứng dậy, sửa ngay ngắn lại quần &aacute;o. Chết rồi, hiệu trưởng Bạch Ngưng mặt trắng bệch, xem ra t&ocirc;i phải t&igrave;m l&iacute; do g&igrave; đ&oacute; để giải th&iacute;ch. <br />
<br />
&ldquo;&Agrave;, thực ra, tụi em&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Sao c&oacute; thể l&agrave;m như thế! Sao lại&hellip;&rdquo; <br />
<br />
L&agrave; T&ocirc; Cơ! T&ocirc;i quay đầu nh&igrave;n T&ocirc; Cơ. Nhỏ ta run l&ecirc;n, trừng mắt nh&igrave;n hiệu trưởng Bạch Ngưng. C&ograve;n Bạch Ngưng th&igrave; n&eacute; tr&aacute;nh &aacute;nh mắt T&ocirc; Cơ. <br />
&hellip; <br />
<br />
Kh&ocirc;ng kh&iacute; l&uacute;c n&agrave;y im lặng, căng thẳng như đấu b&ograve; t&oacute;t, chỉ c&oacute; mỗi T&ocirc; Cơ thở dốc. <br />
<br />
&ldquo;Sao lại l&agrave;m như thế! C&ograve;n bố th&igrave; sao ? Bố l&agrave; g&igrave; chứ ?&rdquo; T&ocirc; Cơ như đứa trẻ bị bỏ rơi, g&agrave;o l&ecirc;n rồi quay người bỏ chạy. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc;&hellip; T&ocirc; Cơ!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Cơ!&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i chẳng kịp nghĩ g&igrave; nhiều, co gi&ograve; chạy đuổi theo T&ocirc; Cơ. Bố của T&ocirc; Cơ kh&ocirc;ng phải mất từ khi T&ocirc; Cơ c&ograve;n rất nhỏ sao? Sao T&ocirc; Cơ lại nhắc đến &ocirc;ng ấy trước ặt hiệu trưởng Bạch Ngưng ? <br />
<br />
Hay l&agrave;&hellip; <br />
<br />
T&ocirc;i v&agrave; Hiểu Ảnh chạy qua ba con phố mới t&uacute;m được T&ocirc; Cơ đang nước mắt ngắn nước mắt d&agrave;i. Kh&ocirc;ng hiểu sao, ba t&ecirc;n kia cũng đuổi theo tụi t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Cơ, hiệu trưởng Bạch Ngưng chỉ đến uống tr&agrave; th&ocirc;i m&agrave;&hellip;&rdquo; Hiểu Ảnh kh&ocirc;ng hiểu nh&igrave;n T&ocirc; Cơ. &ldquo;Vả lại, nếu l&agrave; hai hiệu trưởng đ&uacute;ng l&agrave; y&ecirc;u nhau thật th&igrave; đ&uacute;ng l&agrave; l&atilde;ng mạn qu&aacute;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Con nhỏ Hiểu Ảnh n&agrave;y đ&uacute;ng l&agrave; th&ecirc;m dầu v&agrave;o lửa, l&agrave;m sự việc rắc rối th&ecirc;m, t&ocirc;i nh&aacute;y mắt với nỏ ta. <br />
<br />
&ldquo;Vớ vẩn!&rdquo; T&ocirc; Cơ v&agrave; Lăng Thần Huyền c&ugrave;ng h&eacute;t to&aacute;ng l&ecirc;n. <br />
<br />
Hả ? Chuyện n&agrave;y li&ecirc;n quan g&igrave; đến t&ecirc;n Lăng Thần Huyền ? <br />
<br />
&ldquo;Hử ?&rdquo; Hiểu Ảnh tr&ograve;n mắt nh&igrave;n họ, kh&ocirc;ng biết m&igrave;nh n&oacute;i sai g&igrave;. <br />
<br />
&ldquo;Lăng Thần Huyền, g&agrave;o c&aacute;i g&igrave; m&agrave; g&agrave;o!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Mắc mớ g&igrave; tới c&ocirc; ch&uacute;!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đương nhi&ecirc;n l&agrave; c&oacute;! Bạch Ngưng l&agrave; mẹ t&ocirc;i!&rdquo; <br />
<br />
C&aacute;i g&igrave; ? Hiệu trưởng Bạch Ngưng l&agrave;&hellip; l&agrave; mẹ của T&ocirc; Cơ! Đầu t&ocirc;i hiện l&ecirc;n h&igrave;nh ảnh hai mẹ con nh&agrave; n&agrave;y. Một người nghi&ecirc;m khắc, mặt lạnh như tiền; một người ranh ma, quậy ph&aacute;. Ng&oacute; thế n&agrave;o cũng kh&aacute;c một trời một vực, ai ngờ lại l&agrave; mẹ con. <br />
<br />
Ai cũng nghĩ y chang t&ocirc;i, khi nghe T&ocirc; Cơ n&oacute;i xong, mọi người shock đến nỗi su&yacute;t l&ograve;i cả mắt. <br />
<br />
&ldquo;Nhưng&hellip; Nhưng&hellip; hiệu trưởng Th&ocirc;i l&agrave; ch&uacute; của t&ocirc;i&rdquo; Lăn Thần Huyền gầm l&ecirc;n. <br />
<br />
Đầu t&ocirc;i lần n&agrave;y nổ tung thật. <br />
<br />
Thằng cha đ&oacute; m&agrave; l&agrave; ch&aacute;u của hiệu trưởng trường S&ugrave;ng Dương ? Hiệu trưởng Th&ocirc;i kh&ocirc;ng cảm thấy mất mặt v&igrave; c&oacute; thằng ch&aacute;u như thế n&agrave;y sao ? Người nổi tiếng như thế m&agrave; lại c&oacute; đứa ch&aacute;u ngu hết chỗ n&oacute;i. <br />
<br />
&ldquo; Thế tại sao cậu lại họ Lăng!&rdquo; L&yacute; Triết Vũ n&atilde;y giờ im lặng bỗng cất tiếng hỏi. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc;i lấy theo họ mẹ!&rdquo; Lăng Thần Huyền hậm hực. <br />
<br />
&ldquo;Hờ, c&oacute; khi về sau hai người n&agrave;y th&agrave;nh họ h&agrave;ng cũng n&ecirc;n&hellip;&rdquo; Kim Nguyệt Dạ cười h&iacute;p mắt. <br />
<br />
&ldquo;C&ograve;n khuya!&rdquo; T&ocirc; Cơ v&agrave; Lăng Thần Huyền c&ugrave;ng rống l&ecirc;n. <br />
<br />
Hết chương 2<br />
<br />
Chương 3 - Phần 1(tiếp) <br />
<br />
ONE <br />
<br />
&ldquo;Em cảm ơn c&ocirc; ạ!&rdquo; Nghe hiệu trưởng Bạch n&oacute;i thế, t&ocirc;i như người bị rớt xuống vực s&acirc;u kh&ocirc;ng đ&aacute;y. Chắc c&ocirc; định cho t&ocirc;i &ldquo;l&ecirc;n m&acirc;y rồi lại k&eacute;o xuống địa ngục&rdquo; đ&acirc;y m&agrave;. <br />
<br />
&ldquo;Chắc em cũng biết trường Minh Đức v&agrave; Trường S&ugrave;ng Dương từ trước đến giờ lu&ocirc;n cạnh tranh nhau. Tuy th&agrave;nh t&iacute;ch của trường Minh Đức kh&aacute; tốt, nhưng tiếc l&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; ai thật sự nổi trội&hellip; C&ocirc; mong em sẽ trở th&agrave;nh một người như thế, đem lại vinh quang cho trường!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Cảm ơn c&ocirc; đ&atilde; tin tưởng em, em sẽ cố gắng hết sức!&rdquo; T&ocirc;i thở ph&agrave;o, n&oacute;i khi&ecirc;m tốn. <br />
<br />
&ldquo;Tốt lắm! C&ocirc; v&agrave; hiệu trưởng trường S&ugrave;ng Dương đ&atilde; giao ước với nhau, mỗi trường cử ra một đại diện c&ugrave;ng thi đua với nhau ba đợt trong năm học n&agrave;y, người chiến thắng sẽ được to&agrave;n quyền sử dụng klhu biệt thự cổ số 23 phố Angle. Hơn nữa, trường gi&agrave;nh chiến thắng sẽ nhảy vọt về thực lực lẫn quy m&ocirc;, c&oacute; nghĩa l&agrave; trường thắng sẽ được quyền định đoạt sự sống c&ograve;n của trường thua cuộc!&rdquo; <br />
<br />
C&ocirc; hiệu trưởng n&oacute;i đến đậy th&igrave; như bị k&iacute;ch động, đ&uacute;ng l&agrave; hiếm c&oacute;. <br />
<br />
C&ocirc; Bạch Ngưng dường như ph&aacute;t hiện ra giọng n&oacute;i của m&igrave;nh mất kiểm so&aacute;t, b&egrave;n ngưng lại một l&uacute;c, rồi lại nghi&ecirc;m nghị n&oacute;i tiếp: &ldquo;Ba đợt thi đấu sắp tới, mỗi b&ecirc;n phải đề ra một cuộc thi, nếu vẫn tiếp tục h&ograve;a th&igrave; đề thi cuối c&ugrave;ng sẽ do chủ tịch quyết định. T&ocirc; Hựu Tuệ, h&ocirc;m nay c&ocirc; gặp em l&agrave; muốn từ giờ trở đi, em sẽ đảm đương nhiệm vụ n&agrave;y. Em l&agrave; học sinh c&ocirc; đặt nhiều kỳ vọng nhất, cố mong em sau n&agrave;y đứng ra gi&agrave;nh lại danh dự cho trường Minh Đức!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; y&ecirc;n t&acirc;m, em sẽ kh&ocirc;ng để c&ocirc; thất vọng đ&acirc;u!&rdquo; T&ocirc;i trả lời rất quả quyết. <br />
<br />
&ldquo;Nghe n&oacute;i lần n&agrave;y trường S&ugrave;ng Dương sẽ cử Kim Nguyệt Dạ, h&igrave;nh như từ hồi học cấp hai c&aacute;c em đ&atilde; l&agrave; đối thủ cạnh tranh, hi vọng lần n&agrave;y em sẽ cố gắng hết sức!&rdquo; <br />
<br />
Đ&aacute;nh bại Kim Nguyệt Dạ ? <br />
<br />
Hơ hơ hơ hơ! C&ocirc; hiệu trưởng y&ecirc;u qu&yacute; của em, sao c&ocirc; v&agrave; em lại &yacute; tưởng lớn gặp nhau thế n&agrave;y? D&ugrave; c&ocirc; kh&ocirc;ng nhắc th&igrave; em cũng cho thằng cha đ&oacute; biết tay. L&agrave;m sao em c&oacute; thể để c&aacute;i t&ecirc;n lừa đảo đ&oacute; xỏ mũi m&igrave;nh m&atilde;i được! <br />
<br />
&ldquo;V&acirc;ng ạ!&rdquo; T&ocirc;i trả lời chắc nhu đinh đ&oacute;ng cột. <br />
<br />
D&ugrave; l&agrave; v&igrave; trường hay l&agrave; v&igrave; bản th&acirc;n, t&ocirc;i cũng phải di t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ như l&agrave; di con kiến dưới ch&acirc;n. <br />
<br />
&ldquo;Nữ ho&agrave;ng, để con đấm lưng cho người&hellip;&rdquo; <br />
&ldquo;Kh&ocirc;ng, nữ ho&agrave;ng, để con lau gi&agrave;y cho người&hellip;&rdquo; <br />
&ldquo;Người muốn nghe con h&aacute;t hay l&agrave; muốn xem con m&uacute;a&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Phải rồi, T&ocirc; Hựu Tuệ, c&ograve;n chuyện n&agrave;y nữa&hellip;&rdquo; <br />
&ldquo;Dạ? C&oacute; chuyện g&igrave; ạ ?&rdquo; T&ocirc;i sực tỉnh, nh&igrave;n thấy c&ocirc; Bạch Ngưng đang lưỡng lự, chẳng giống như mọi khi ch&uacute;t n&agrave;o. <br />
<br />
&ldquo;Em v&agrave; T&ocirc; Cơ, rất th&acirc;n nhau, c&ocirc; thường nghe n&oacute; kể về em!&rdquo; C&ocirc; Bạch Ngưng đặt tay l&ecirc;n b&agrave;n, c&aacute;c ng&oacute;n đan ch&eacute;o v&agrave;o nhau. &ldquo;Em h&atilde;y nhắc nhở v&agrave; động vi&ecirc;n n&oacute;, &yacute; c&ocirc; mu&ocirc;n n&oacute;i l&agrave; trong mọi chuyện!&rdquo; <br />
<br />
V&acirc;ng, c&ocirc; cứ y&ecirc;n t&acirc;m!... Em về lớp đ&acirc;y!&rdquo; <br />
<br />
Ra khỏi ph&ograve;ng hiệu trưởng, tim t&ocirc;i bỗng nh&oacute;i l&ecirc;n. C&oacute; lẽ&hellip; T&ocirc; Cơ vẫn chưa qu&ecirc;n chuyện h&ocirc;m qua! <br />
&hellip; <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Cơ! B&agrave; cầm s&aacute;ch ngược rồi!&rdquo; Nh&acirc;n l&uacute;c thầy gi&aacute;o đang viết c&ocirc;ng thức l&ecirc;n, t&ocirc;i len l&eacute;n vỗ vai T&ocirc; Cơ. Nhỏ ta nh&igrave;n ch&ograve;ng chọc v&agrave;o một tranng s&aacute;ch gần một tiếng đồng hồ rồi. <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ, nước d&acirc;u &eacute;o h&ocirc;m qua ngon qua! Kim Nguyệt Dạ c&ograve;n lấy vỏ cam l&agrave;m th&agrave;nh h&igrave;nh con thỏ tặng t&ocirc;i! C&aacute;c b&agrave; xem n&egrave;!&rdquo; Con nhỏ Hiểu Ảnh n&agrave;y tai th&iacute;nh nhu tai chuột, thấy t&ocirc;i đang th&igrave; thầm với T&ocirc; Cơ, cũng quay ngay đầu xuống, giơ h&igrave;nh con thỏ bằng vỏ cam l&ecirc;n, đắc &yacute; nh&igrave;n tụi t&ocirc;i cười ngốc nghếch. <br />
<br />
&ldquo;Hiểu Ảnh, b&agrave; im d&ugrave;m đi, đang giờ học đấy!&rdquo; Hứ, con nhỏ n&agrave;y chỉ tổ l&agrave;m mọi chuyện rối tinh th&ecirc;m. <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ&hellip;&rdquo; T&ocirc; Cơ t&acirc;m hồn đang treo ngược c&agrave;nh c&acirc;y bỗng nhớ ra, &ldquo;Mẹ t&ocirc;i muốn b&agrave; đối ph&oacute; với Kim Nguyệt Dạ đ&uacute;ng kh&ocirc;ng ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Mẹ b&agrave; ? &Yacute; b&agrave; l&agrave; hiệu trưởng Bạch Ngưng&hellip;&rdquo; T&ocirc;i vẫn kh&ocirc;ng d&aacute;m tin hiệu trưởng k&agrave; mẹ T&ocirc; Cơ. <br />
<br />
&ldquo;B&agrave; đồng &yacute; &agrave;?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đương nhi&ecirc;n!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Thi c&aacute;i g&igrave; ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; hiệu trưởng n&oacute;i nửa th&aacute;ng sau, hai trường sẽ tổ chức đại hội thể thao hữu nghị, trường n&agrave;o đọat giải nhất xem như thắng trận đầu ti&ecirc;n. T&ocirc;i v&agrave; Kim Nguyệt Dạ phụ tr&aacute;ch ph&acirc;n c&ocirc;ng, hướng dẫn học sinh hai trường tham gia!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Thể thao th&igrave; trường m&igrave;nh number one c&ograve;n g&igrave;, trường S&ugrave;ng Dương thua l&agrave; c&aacute;i chắc&hellip;&rdquo; Hiểu Ảnh lại quay xuống h&oacute;ng hớt. <br />
<br />
&ldquo;Hay lắm!&rdquo; T&ocirc; Cơ vỗ đốp một c&aacute;i xuống n&agrave;ng, qu&ecirc;n b&eacute;ng mất l&agrave; n&agrave;ng ta đang ở trong lớp học. <br />
<br />
&ldquo;K&iacute;t!&rdquo; Thầy gi&aacute;o giật bắn m&igrave;nh, cục phấn đang viết g&atilde;y l&agrave;m đ&ocirc;i, bảng đen hiện l&ecirc;n một đường nguệch ngoạc. <br />
<br />
&ldquo;O&aacute;i&hellip;&rdquo; T&ocirc; Cơ biết m&igrave;nh lỡ miệng, g&atilde;i g&atilde;i đầu, &ldquo;Thưa thầy, em xin lỗi, ban n&atilde;y em nghe thầy giảng nhập t&acirc;m qu&aacute; n&ecirc;n buộc miện n&oacute;i ra. Ơi, tự nhi&ecirc;n em thấy ch&oacute;ng mặt qu&aacute;, thầy cho em l&ecirc;n ph&ograve;ng y tế nằm nghỉ nh&eacute;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc; Cơ vờ vịt lảo đảo, tự người về ph&iacute;a t&ocirc;i, t&oacute;m lấy tay t&ocirc;i đặt l&ecirc;n tay của nhỏ ta. <br />
<br />
&ldquo;Ơ&hellip; thưa thầy, để em d&igrave;u bạn ấy l&ecirc;n ph&ograve;ng y tế.&rdquo; Nh&acirc;n l&uacute;c thầy chưa kịp phản ứng, t&ocirc;i d&igrave;u T&ocirc; Cơ đi mất dạng. <br />
<br />
T&ocirc;i nghe thấy giọng n&oacute;i rất nghĩa kh&iacute; của Hiểu Ảnh: &lsquo;Thưa thầy, đường đến ph&ograve;ng y tế xa lắm, lại nguy hiểm nữa, để em đi theo hộ tống hai bạn!&rdquo; <br />
<br />
Xỉu&hellip; tr&igrave;nh độ &ldquo;m&egrave; nheo&rdquo; của con nhỏ n&agrave;y ng&agrave;y c&agrave;ng cao thủ.<br />
...............................................................<br />
bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.wap.sh ch&uacute;c c&aacute;c bạn vui vẻ<br />
....................................................................<br />
TWO <br />
<br />
&ldquo;Sao đột nhi&ecirc;n b&agrave; lại&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Thấy đ&atilde; tho&aacute;t khỏi tầm mắt của thầy gi&aacute;o, t&ocirc;i định chất vấn T&ocirc; Cơ, ai d&egrave; nhỏ ta t&uacute;m chặt vai t&ocirc;i.: <br />
<br />
&ldquo;Kim Nguyệt Dạ ch&iacute;nh l&agrave; thi&ecirc;n thần m&agrave; b&agrave; kể đ&uacute;ng kh&ocirc;ng ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Hắn l&agrave; thi&ecirc;n thần c&aacute;i nỗi g&igrave;&hellip; Thằng cha mặt người dạ th&uacute;!&rdquo; T&ocirc;i nghiến răng ken k&eacute;t. Nếu như kh&ocirc;ng phải muốn giữ h&igrave;nh tượng thục nữ của m&igrave;nh, t&ocirc;i đ&atilde; cho t&ecirc;n đ&oacute; xơi quyền cước rồi.<br />
<br />
&ldquo;Tốt lắm!&rdquo; T&ocirc; Cơ gầm gh&egrave;, &ldquo;B&agrave; c&oacute; biết t&ocirc;i giận đến mức n&agrave;o kh&ocirc;ng? Chuyện giữa mẹ t&ocirc;i v&agrave; hiệu trưởng trường S&ugrave;ng Dương t&ocirc;i chẳng biết g&igrave; hết, nghĩ lại m&agrave; tức! T&ocirc;i l&agrave; con g&aacute;i của b&agrave; cơ m&agrave;!&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i cảm th&ocirc;ng nh&igrave;n T&ocirc; Cơ. N&oacute;i thật, hiệu trưởng trường S&ugrave;ng Dương với t&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ đ&oacute; t&iacute;nh giống y như lột. <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ, t&ocirc;i đ&atilde; suy nghĩ kỹ cả đ&ecirc;m qua rồi!&rdquo; T&ocirc; Cơ thẳng thắn đ&aacute;p. &ldquo;B&agrave; c&ograve;n nhớ h&ocirc;m qua bọn họ n&oacute;i g&igrave; kh&ocirc;ng ?&rdquo; <br />
<br />
H&ocirc;m qua ? <br />
<br />
&ldquo;Từ từ đ&atilde;, tại sao t&ocirc;i lại phải đồng &yacute; ? C&oacute; đ&aacute;nh cược g&igrave; kh&ocirc;ng ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Nếu như năm nay trường anh thắng, Minh Đức t&ugrave;y anh định đoạt!&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc; Cơ nh&igrave;n mặt t&ocirc;i đang thộn ra nhớ lại chuyện h&ocirc;m qua liền n&oacute;i: <br />
<br />
&ldquo;Qu&ecirc;n h&ocirc;m qua họ b&agrave;n g&igrave; rồi &agrave;? Chỉ cần tụi m&igrave;nh thắng trường S&ugrave;ng Dương, S&ugrave;ng Dương phải ho&agrave;n to&agrave;n nghe theo sự sắp đặt của Minh Đức. V&igrave; thế b&agrave; nhất định phải thắng, kh&ocirc;ng được ph&eacute;p thua!&rdquo; <br />
<br />
Hiểu Ảnh hết nh&igrave;n t&ocirc;i rồi lại nh&igrave;n T&ocirc; Cơ, sau đ&oacute; lao đến &ocirc;m chặt tụi t&ocirc;i: <br />
<br />
&ldquo;Hựu Tuệ pro như thế th&igrave; l&agrave;m sao c&oacute; thể thua được. Cố l&ecirc;n, cố l&ecirc;n, hi hi!&rdquo; <br />
<br />
Con nhỏ n&agrave;y&hellip; thật kh&ocirc;ng hiểu nổi sao l&uacute;c n&agrave;o n&oacute; cũng lạc quan thế nhỉ&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Hi&hellip;baby&hellip; c&oacute; chuyện g&igrave; m&agrave; em vui thế?&rdquo; Giọng n&oacute;i c&ugrave;ng m&ugrave;i nước hoa thoang thoảng từ sau lưng khiến t&ocirc;i sởn gai ốc. <br />
<br />
Quả nhi&ecirc;n, t&ecirc;n Anh Cảnh Ngạn đi đằng sau Kinh Kong, tay c&ograve;n cầm một b&oacute; hoa b&aacute;ch hợp, đang nh&aacute;y mắt đưa t&igrave;nh lia lịa với t&ocirc;i&hellip; <br />
<br />
M&aacute; ơi, chẳng thể hiểu nổi tại sao bọn con g&aacute;i lại ph&aacute;t cuồn v&igrave; hắn nhỉ ? Trong mắt t&ocirc;i, hắn chẳng kh&aacute;c n&agrave;o một con khỉ bị &ldquo;chập cheng&rdquo; <br />
<br />
Anh Cảnh Ngạn bước đi uyển chuyển đến chỗ t&ocirc;i, mũi hắn c&aacute;ch mặt t&ocirc;i chỉ c&oacute; 1 mm, l&agrave;m t&ocirc;i ớn đến nỗi định vứt bỏ h&igrave;nh tượng thục nữ, ba ch&acirc;n bốn cẳng chạy thục mạng. <br />
<br />
&ldquo;Baby Hựu Tuệ, nghe n&oacute;i s&aacute;ng nay em bị gọi l&ecirc;n ph&ograve;ng hiệu trưởng ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Ơ&hellip; Anh Cảnh Ngạn, cũng chẳng c&oacute; g&igrave; đ&acirc;u!&rdquo; Ngươi chết đi, ai mượn ngươi nhiều chuyện! <br />
<br />
&ldquo;Ồ&hellip; ha ha ha ha, baby ngượng hả ? Kh&ocirc;ng sao! Anh biết em sợ c&aacute;c nữ sinh kh&aacute;c ghen tỵ với m&igrave;nh chứ g&igrave; ? Đừng lo, anh sẽ bảo vệ em!&rdquo; <br />
<br />
Ch&uacute;a ơi, ng&agrave;i n&eacute;m h&ograve;n đ&aacute; xuống cho thằng cha n&agrave;y chết tươi hộ con! <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; Bạch Ngưng muốn em đối ph&oacute; với trường S&ugrave;ng Dương phải kh&ocirc;ng ?&rdquo; Anh Cảnh Ngạn lại tiến s&aacute;t về ph&iacute;a t&ocirc;i, t&ocirc;i l&ugrave;i vội về ph&iacute;a sau. <br />
<br />
&ldquo;Anh&hellip;&rdquo; Sao hắn lại biết nhỉ ? <br />
<br />
&ldquo;Y&ecirc;n t&acirc;m đi! C&oacute; anh đ&acirc;y, em khỏi lo! Anh l&agrave; thi&ecirc;n thần hộ mệnh của em&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Dứt c&acirc;u, hắn g&agrave;i một b&ocirc;ng hoa b&aacute;ch hợp l&ecirc;n t&oacute;c t&ocirc;i, quay người bước đi yểu điệu. T&ecirc;n King Kong kia lại chạy theo b&aacute;m đu&ocirc;i. Mỗi bước đi của King Kong như l&agrave;m rung chuyển cả mặt đất. <br />
<br />
&ldquo;Hắn n&oacute;i g&igrave; thế ?&rdquo; T&ocirc; Cơ nhăn mặt nh&igrave;n t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Anh ta đẹp trai qu&aacute;&hellip; nhưng anh ch&agrave;ng lạnh l&ugrave;ng, &iacute;t n&oacute;i h&ocirc;m qua c&ograve;n đẹp hơn nhiều!&rdquo; Hiểu Ảnh đang n&oacute;i đến L&yacute; Triết Vũ sao ? Lần đầu tien t&ocirc;i gật đầu đồng &yacute; với Hiểu Ảnh. <br />
<br />
&ldquo;Haiz! Người kỳ quặc năm n&agrave;o chả c&oacute;, nhưng năm nay hơi bị nhiều&hellip;&rdquo; T&ocirc;i lắc đầu ngao ng&aacute;n, kh&ocirc;ng trả lời c&acirc;u hỏi của T&ocirc; Cơ. <br />
<br />
&ldquo;Anh Cảnh Ngạn l&agrave; hot boy trường ta đ&oacute;. Hựu Tuệ, kh&ocirc;ng ngờ b&agrave; đ&agrave;o hoa gớm! Hay l&agrave; đi coi thầy b&oacute;i ph&aacute;n một quẻ xem sao!&rdquo; <br />
<br />
B&oacute;i&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Nh&agrave; ti&ecirc;n tri&rdquo; L&yacute; Triết Vũ từng n&oacute;i l&agrave; t&ocirc;i sẽ gặp một người quan trọng nhất trong cuộc đờ. Cầu trời đ&oacute; kh&ocirc;ng phải l&agrave; Anh Cảnh Ngạn.. C&oacute; chết t&ocirc;i cũng chẳng th&egrave;m. <br />
<br />
&hellip; <br />
<br />
Nhưng n&oacute;i đi n&oacute;i lại th&igrave; nếu được ph&eacute;p lựa chọn, t&ocirc;i mong người đ&oacute; sẽ giống như L&yacute; Triết Vũ, vừa trầm t&iacute;nh lại c&oacute; chừng mực. quan trọng nhất l&agrave; cậu ta từng gi&uacute;p t&ocirc;i.. Những t&ecirc;n khỉ tầm thường kh&aacute;c sao c&oacute; thể so s&aacute;nh được. <br />
<br />
Tiếc l&agrave; cậu ta lại th&acirc;n với kim Nguyệt Dạ v&agrave; t6en đầu heo Lăng Thần Huyền. Kh&ocirc;ng hiểu bọn họ hợp nhau ở điểm n&agrave;o&hellip; <br />
<br />
Khoan đ&atilde;! Người quan trọng nhất đời t&ocirc;i kh&ocirc;ng phải l&agrave; Kim Nguyệt Dạ đấy chứ ? Oh no, hắn l&agrave; khắc tinh của đời t&ocirc;i th&igrave; c&oacute;. <br />
&hellip; <br />
<br />
B&acirc;y giờ kh&ocirc;ng phải l&agrave; l&uacute;c nghĩ linh tinh, c&ocirc; Bạch Ngưng giao trọng tr&aacute;ch g&aacute;nh v&aacute;c tương lai của trường Minh Đức cho t&ocirc;i. Việc quan trọng l&uacute;c n&agrave;y l&agrave; ngĩ c&aacute;c đ&aacute;nh bại trường S&ugrave;ng Dương v&agrave; t&ecirc;n Kim Nguy&ecirc;t Dạ. <br />
<br />
Xem ra, những ng&agrave;y tới đ&aacute;ng mong đợi lắm đ&acirc;y! Hơ hơ, Kim Nguy&ecirc;t Dạ, mi cứ chờ đấy!<br />
THREE <br />
<br />
&ldquo;Tụi&hellip; tụi m&igrave;nh phải đến đ&acirc;y thật sao ?&rdquo; D&ugrave; bị Hiểu Ảnh v&agrave; T&ocirc; Cơ l&ocirc;i đến chỗ n&agrave;y, t&ocirc;i vẫn g&acirc;n cổ l&ecirc;n hỏi. V&igrave; từ l&uacute;c đi đến đ&acirc;y, mắt phải t&ocirc;i cứ m&aacute;y li&ecirc;n tục, c&aacute;i n&agrave;y nhất định l&agrave; điềm chẳng l&agrave;nh! Chưa được bao l&acirc;u&hellip; <br />
<br />
Lần m&aacute;y mắt thứ nhất, một người đang y&ecirc;u ng&acirc;y thơ như t&ocirc;i bị t&ecirc;n Tiểu Vũ độc &aacute;c từ chối thẳng thừng, t&acirc;m hồn non nớt đ&atilde; bị tổn thương. <br />
<br />
Lần m&aacute;y mắt thứ hai, bố t&ocirc;i nghe thấy tin đội b&oacute;ng m&igrave;nh y6eu th&iacute;ch thắng lơn, sướng đến mức l&aacute;i xe ẩu su&yacute;t th&igrave; mất mạng, nằm viện hết nửa năm. <br />
&hellip; <br />
<br />
Nghĩ đến đ&acirc;y, tim t&ocirc;i vốn thấp thỏm kh&ocirc;ng y&ecirc;n lại c&agrave;ng đập mạnh hơn. T&ocirc; Hựu Tuệ, m&agrave;y l&agrave; nh&acirc;n t&agrave;i g&aacute;nh tr&ecirc;n vai trọng tr&aacute;ch của trường Minh Đức, sao c&oacute; thể l&agrave;m chuyện thiếu iốt như thế ? Đ&ecirc;m h&ocirc;m kh&ocirc;ng ngồi lo học m&agrave; lẻn v&agrave;o trường S&ugrave;ng Dương, thậm ch&iacute; tr&egrave;o tường v&agrave;o! <br />
<br />
Nếu như bị học sinh hay gi&aacute;o vi&ecirc;n trường S&ugrave;ng Dương ph&aacute;t hiện th&igrave; m&agrave;y kh&ocirc;ng những th&acirc;n bại danh liệt m&agrave; c&ograve;n l&agrave;m trường Minh Đức mất mặt l&acirc;y. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Cơ, t&ocirc;i thấy&hellip; lần n&agrave;y ch&uacute;ng ta hơi hấp tấp, hay l&agrave;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Lắm chuyện! Đ&atilde; đ&acirc;m lao th&igrave; phải theo lao chứ, b&agrave; c&oacute; định tr&egrave;o hay kh&ocirc;ng ?&rdquo; T&ocirc; Cơ trừng mắt nh&igrave;n t&ocirc;i. &ldquo;Kh&oacute; khăn lắm t&ocirc;i mới c&oacute; được &lsquo; bản đồ th&aacute;nh địa t&igrave;nh y&ecirc;u b&iacute; mật của trường S&ugrave;ng Dương&rsquo;! Lại c&ograve;n c&oacute; nguồn tin ch&iacute;nh x&aacute;c l&agrave; h&ocirc;m nay Kim Nguyệt Dạ hẹn h&ograve; với ai đ&oacute;, chỉ cần tụi m&igrave;nh bắt được quả tang, rồi đem chuyện n&agrave;y uy hiếp hắn&hellip; H&ecirc; h&ecirc; h&ecirc;, đ&uacute;ng l&agrave; diệu kế!&rdquo; <br />
<br />
&Ocirc;i, nh&igrave;n con hổ c&aacute;i nhe nanh giơ vuốt trước mặt, t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&ograve;n nhận ra b&agrave; bạn T&ocirc; Cơ của m&igrave;nh nữa. Nhưng&hellip; biết đ&acirc;u nh&acirc;n cơ hội n&agrave;y hủy mấy bức ảnh mất h&igrave;nh tượng trong di động của hắn! <br />
<br />
&ldquo;Hi hi&hellip; hay qu&aacute; đi! Cứ như tr&ograve; cảnh s&aacute;t bắt trộm &yacute; nhỉ&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Suỵt, be b&eacute; c&aacute;i mồm th&ocirc;i!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Suỵt, b&agrave; đi&ecirc;n &agrave;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i v&agrave; T&ocirc; Cơ g&otilde; v&agrave;o đầu Hiểu Ảnh. Sau đ&oacute; ba người bọn t&ocirc;i bắt đầu len qua bụi cỏ cao đến nửa người. <br />
<br />
Nơi đ&acirc;y l&agrave; đầu phố Angle, S&ugrave;ng Dương v&agrave; Minh Đức lấy số 23 phố Angle l&agrave;m mốc, x&acirc;y một bức tường cao hơn một m&eacute;t ngăn c&aacute;ch hai trường. Bức tường n&agrave;y k&eacute;o d&agrave;i tới tận ch&acirc;n n&uacute;i. Một trong bốn cảnh đẹp của trường s&ugrave;ng Dương ch&iacute;nh l&agrave; &ldquo;Khe cỏ t&igrave;nh nh&acirc;n&rdquo;, nằm ngay dưới ch6an n&uacute;i, c&aacute;ch trường Minh Đức chỉ c&oacute; một bức tường. <br />
<br />
&ldquo;Khe cỏ t&igrave;nh nh&acirc;n&rdquo; thực chất l&agrave; một khu đất vẫn chưa được x&acirc;y dựng g&igrave; hết. V&igrave; rất &iacute;t khi c&oacute; người đến qu&eacute;t dọn n&ecirc;n cỏ mọc d&agrave;y đặc, xung quanh chỉ c&oacute; mấy c&acirc;y đ&egrave;n mờ ảo. Kh&ocirc;ng biết từ l&uacute;c n&agrave;o, nơi đ&acirc;y trở th&agrave;nh điểm hẹn h&ograve; l&yacute; tưởng <br />
của c&aacute;c cặp đ&ocirc;i trong trường. <br />
<br />
&ldquo;Hơ ? Người đ&acirc;u ?&rdquo; Lần đầu ti&ecirc;n tham gia r&igrave;nh m&ograve;, Hiểu Ảnh sướng đến nhảy tưng tưng, qu&ecirc;n mất mục đ&iacute;ch đến đ&acirc;y l&agrave;m g&igrave;!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Ngồi y&ecirc;n!&rdquo; Thấy Hiểu Ảnh đang huơ ch&acirc;n m&uacute;a tay, t&ocirc;i t&uacute;m chặt lại, &ldquo;B&agrave; muốn chết hả! Nếu bị ph&aacute;t hiện l&agrave; toi cả lũ b&acirc;y giờ&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Minh Đức v&agrave; S&ugrave;ng Dương từ trước đến giờ kh&ocirc;ng qua lại với nhau. Kể từ khi c&ocirc;ng bố hai trường bước v&agrave;o cạnh tranh, kh&ocirc;ng kh&iacute; lại c&agrave;ng căng thẳng hơn. Kế hoạch tuyệt với n&agrave;y của ch&uacute;ng t&ocirc;i m&agrave; bị ph&aacute;t hiện th&igrave;&hellip; <br />
<br />
Thời gian chậm như r&ugrave;a b&ograve;, mới c&oacute; mười ph&uacute;t tr&ocirc;i đi thế m&agrave; ba người bọn t&ocirc;i ngồi trong bụi cỏ c&oacute; cảm gi&aacute;c d&agrave;i cỡ mười năm. Bốn bề vẫn lặng ngắt như tờ&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Cỏ mọc cao qua, đ&egrave;n th&igrave; t&ugrave; m&ugrave;, xem thế qu&aacute;i n&agrave;o được&hellip;&rdquo; T&ocirc; Cơ đi&ecirc;n m&aacute;u gạt phăn đ&aacute;m cỏ b&ecirc;n người. &ldquo;Ch&aacute;n thật&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&lsquo;Chẳng&hellip; chẳng c&oacute; g&igrave; hay ho cả, hay tụi m&igrave;nh quay về đi&hellip;&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i c&oacute; linh cảm chẳng l&agrave;nh, định đ&aacute;nh b&agrave;i chuồn. <br />
<br />
&ldquo;G&acirc;u g&acirc;u&hellip;Grừ&hellip; G&acirc;u g&acirc;u g&acirc;u&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Ch&oacute; ? Tiếng ch&oacute; sửa ? Nghe giống như tiếng ch&oacute; dại mấy ng&agrave;y m=nay chưa được ăn g&igrave;! Ở đ&acirc;y c&oacute; ch&oacute; dại sao? Tụi t&ocirc;i hốt hoảng nh&igrave;n nhau, h&eacute;t như c&ograve;i, nhảy dựng l&ecirc;n&hellip; <br />
<br />
&ldquo;&Aacute; aaaaaa!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Ch&oacute;! Ch&oacute; dại cắn người&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;B&igrave;nh tĩnh! Ch&oacute; đ&acirc;u ? Ch&oacute; đ&acirc;u ?&rdquo; <br />
&hellip; <br />
<br />
Rừng cỏ đang tĩnh lặng bỗng nhốn nh&aacute;o cả l&ecirc;n, khắp nơi c&oacute; bao nhi&ecirc;u người &ugrave;a ra, nam sing nữ sinh đủ cả. H&oacute;a ra rừng cỏ hoang vu n&agrave;y lại c&oacute; nhiều người đến đ&acirc;y hẹn h&ograve; gớm. M&aacute; ơi, cảnh tượng ho&agrave;ng tr&aacute;ng qu&aacute;! <br />
<br />
O&aacute;i, b&acirc;y giờ kh&ocirc;ng phải l&agrave; l&uacute;c nghĩ viễn v&ocirc;ng! C&aacute;ch kh&ocirc;ng xa c&oacute; &aacute;nh đ&egrave;n pin s&aacute;ng ch&oacute;i chiếu rọi. <br />
<br />
&ldquo;Đứng im, kh&ocirc;ng được nh&uacute;c nh&iacute;ch, bị bắt quả tang rồi nh&eacute;!&rdquo; Giọng n&oacute;i của một người phụ nữ nghe c&oacute; vẻ rất đắc &yacute; vọng lại. &ldquo;C&aacute;ch n&agrave;y của hiệu trưởng Th&ocirc;i quả l&agrave; diệu kế, lần n&agrave;y đừng h&ograve;ng chạy tho&aacute;t!&rdquo; <br />
<br />
Mắt t&ocirc;i đ&atilde; kịp thời th&iacute;ch ứng với &aacute;nh s&aacute;ng, nh&igrave;n thấy một người phụ nữ trung ni&ecirc;n tay x&aacute;ch m&aacute;y c&aacute;t-s&eacute;t. Chi&ecirc;u n&agrave;y đ&uacute;ng l&agrave; độc thật! <br />
<br />
&ldquo;Mau đưa thẻ học sinh ra đ&acirc;y, tối kh&ocirc;ng lo học, chạy đến nơi n&agrave;y y&ecirc;u với chả đương! Mới nứt c&aacute;i mắt ranh đ&atilde; b&agrave;y đặt hẹn h&ograve;&rdquo; C&ocirc; t&oacute;m được mấy học sinh<br />
<br />
kh&ocirc;ng may sa bẫy, ph&ecirc; b&igrave;nh như t&aacute;t nước v&agrave;o mặt. <br />
<br />
Th&ocirc;i chết&hellip; nếu như c&ocirc; ta biết tụi t&ocirc;i l&agrave; học sinh trường Minh Đức&hellip; <br />
<br />
T&ocirc; Cơ ơi l&agrave; T&ocirc; Cơ, c&aacute;i g&igrave; m&agrave; biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng! Lần n&agrave;y th&igrave; tẽn t&ograve; nh&eacute;, tự đưa đầu v&agrave;o miệng cọp. <br />
<br />
Ch&uacute;ng t&ocirc;i liếc mắt nh&igrave;n nhau, ngay cả đứa đầu &oacute;c chậm ti&ecirc;u nhất l&agrave; Hiểu Ảnh cũng biết phen n&agrave;y nguy thật rồi. t&ocirc;i tưởng tượng ra ng&agrave;y mai t&ecirc;n ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ bị b&ecirc;u l&ecirc;n tờ th&ocirc;ng b&aacute;o d&aacute;n tr&ecirc;n tường số 23 phố Angle. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Hựu Tuệ, Bạch T&ocirc; Cơ, Kh&acirc;u Hiểu Ảnh, kh&eacute;p v&agrave;o tội phản trường cầu vinh!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Oan qu&aacute;, bọn em bị oan m&agrave;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Người đ&acirc;u, l&ocirc;i ba con nhỏ n&agrave;y ra ngo&agrave;i đ&aacute;nh đến chết th&igrave; th&ocirc;i, sau đ&oacute; treo x&aacute;c l&ecirc;n cửa trường Minh Đức để người kh&aacute;c lấy l&agrave;m gương!&rdquo; <br />
<br />
Kh&ocirc;ng! T&ocirc;i kh&ocirc;ng muốn chết m&agrave; kh&ocirc;ng nhắm mắt! T&ocirc;i kh&ocirc;ng phản bội! <br />
<br />
&ldquo;Chạy mau&hellip;&rdquo; Đang l&uacute;c rối như tơ v&ograve;, ai đ&oacute; h&eacute;t l&ecirc;n một tiếng, mọi người bỏ chạy to&aacute;n loạn. <br />
<br />
T&ocirc; Cơ, Hiểu Ảnh cũng h&ugrave;a v&agrave;o c&ugrave;ng đ&aacute;m đ&ocirc;ng, chẳng thấy tăm hơi đ&acirc;u. L&agrave;m sao b&acirc;y giờ ? M&agrave; th&ocirc;i, cứ tho&aacute;t nạn c&aacute;i đ&atilde; rồi t&iacute;nh sau! Nghe thấy giọng người phụ nữ kia mỗi l&uacute;c một gần, t&ocirc;i nhắm mắt nhắm mũi lao như đi&ecirc;n. <br />
<br />
Chạy, chạy nhanh nữa l&ecirc;n! T&ocirc; Hựu Tuệ, m&agrave;y phải giữ g&igrave;n h&igrave;nh tượng Idol của trường Minh Đức chứ, kh&ocirc;ng thể để bị bắt được&hellip; <br />
<br />
Chạy, t&ocirc;i chạy! T&ocirc; Hựu Tue65u, m&agrave;y kh&ocirc;ng được l&agrave;m trường Minh Đức mất mặt&hellip; <br />
<br />
Chạy, t&ocirc;i chạy&hellip; <br />
<br />
Th&ocirc;i chết, đ&acirc;y l&agrave; đ&acirc;u ! T&ocirc;i chưa đến trường S&ugrave;ng Dương bao giờ, cổng ra ở đ&acirc;u vậy c&agrave; ? <br />
<br />
L&agrave;m soa đ&acirc;y, chạy theo hướng n&agrave;o b&acirc;y giờ ? Đằng sau c&oacute; &ldquo;truy binh&rdquo;, hay cứ chạy thẳng về ph&iacute;a trước ? Nhưng nếu bị trường S&ugrave;ng Dương ph&aacute;t hiện th&igrave; sao ? B&acirc;y giờ đang l&agrave; giờ tự học! T&ocirc;i lại mặc đồng phục trường Minh Đức&hellip; <br />
<br />
Mắt t&ocirc;i d&aacute;n chặt về ph&iacute;a t&ograve;a nh&agrave; trước mặt &ndash; &ldquo;Khu &acirc;m nhạc&rdquo;! Ha ha&hellip; trời gi&uacute;p ta rồi! Chỉ c&oacute; những học sinh đặc biết mới được đến nơi n&agrave;y, buổi tối kh&ocirc;ng c&oacute; nhiều người ra v&agrave;o lắm, t&ocirc;i cứ n&uacute;p tạm v&ocirc; đấy l&agrave; an to&agrave;n nhất. Đợi đến l&uacute;c học sinh trường S&ugrave;ng Dương tan giờ tự học buổi tối th&igrave; t&igrave;m c&aacute;ch &ldquo;lượn&rdquo; sau&hellip; <br />
<br />
Đ&uacute;ng l&uacute;c t&ocirc;i đang mải m&ecirc; nghĩ, ph&iacute;a sua vang l&ecirc;n tiếng bước ch&acirc;n dồn dập. Chết, t&ocirc;i lao như t&ecirc;n bắn về ph&iacute;a căn ph&ograve;ng c&oacute; &aacute;nh đ&egrave;n. Ng&oacute; từ cửa k&iacute;nh v&agrave;o b&ecirc;n trong thấy giảng đường x&acirc;y theo kiểu bậc thang, c&oacute; c&acirc;y dương cầm rất đẹp, bục giảng kho&aacute;ng đạt, nhưng kh&ocirc;ng c&oacute; một b&oacute;ng người! M&agrave; th&ocirc;i, cứ chui v&agrave;o đ&atilde; rồi t&iacute;nh sau&hellip; <br />
<br />
Nấp v&agrave;o đ&acirc;u b&acirc;y giờ ? Cha mẹ ơi! To&agrave;n l&agrave; b&agrave;n với ghế, lại xếp theo kiểu bậc thang, chẳng c&oacute; chỗ n&agrave;o để nấp cả! <br />
<br />
&ldquo;Khụ khụ, khụ khụ khụ&hellip;&rsquo; <br />
<br />
Ti&ecirc;u rồi! <br />
<br />
C&oacute; người bước đến! Bước ch&acirc;n mỗi l&uacute;c một gần, tiếng ho c&agrave;ng l&uacute;c c&agrave;ng r&otilde; mồn một. <br />
<br />
&Aacute;nh mắt t&ocirc;i qu&eacute;t xoẹt về ph&iacute;a g&oacute;c tường&hellip; Chả nhẽ t&ocirc;i phải&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Khụ khụ, khụ khụ khụ&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Chỉ c&ograve;n mỗi c&aacute;ch đ&oacute;! <br />
&hellip; <br />
<br />
T&ocirc;i nhảy bổ v&agrave;o c&aacute;i th&ugrave;ng r&aacute;c cỡ lớn m&agrave;u trắng rồi ngồi thu lu trong đ&oacute;. Hu hu, đời t&ocirc;i sao m&agrave; đen như quạ, kh&ocirc;ng ngờ c&oacute; l&uacute;c mạt hạng đến mức phải &ldquo;bầu bạn&rdquo; với r&aacute;c rưởi h&ocirc;i như c&uacute;&hellip; <br />
<br />
Kh&ocirc;ng bết T&ocirc; Cơ v&agrave; Hiểu Ảnh đ&acirc;u rồi ? Liệu c&oacute; bị bắt kh&ocirc;ng ? Hi vọng hai b&agrave; bạn đ&oacute; kh&ocirc;ng đến mức thảm hại như t&ocirc;i! <br />
<br />
&ldquo;Khụ khụ! Tiếng ho đ&oacute; c&agrave;ng l&uacute;c c&agrave;ng r&otilde;, c&oacute; vẻ như nam sinh đ&oacute; đang tiến v&agrave;o lớp học. <br />
<br />
O&aacute;i&hellip; h&igrave;nh như hắn ta đang đi về ph&iacute;a t&ocirc;i&hellip; <br />
<br />
&Ocirc;i kh&ocirc;ng! Đừng lại đ&acirc;y! Đừng c&oacute; lại đ&acirc;y m&agrave;! <br />
<br />
Cuối c&ugrave;ng, tiếng bước ch&acirc;n ngừng lại. H&igrave;nh như hắn ta dừng lại b&ecirc;n cạnh c&aacute;i th&ugrave;ng r&aacute;ch m&agrave; t&ocirc;i chui vố đo. <br />
<br />
Nắp th&ugrave;ng r&aacute;c bị nhấc l&ecirc;n kh&ocirc;ng thương tiếc, t&ocirc;i tuyệt vọng ngẩng đầu l&ecirc;n theo bản năng, &aacute;nh s&aacute;ng ch&oacute;i l&ograve;a l&agrave;m mắt t&ocirc;i như bị qu&aacute;ng g&agrave;. <br />
<br />
Đợi đến l&uacute;c mắt t&ocirc;i kịp th&iacute;ch ứng với &aacute;nh s&aacute;ng, t&ocirc;i đau khổ nh&igrave;n một chiếc vỏ chuối trượt từ tr&ecirc;n đỉnh đầu xuống, hạ c&aacute;nh xuống ngay t&oacute;c m&aacute;i của t&ocirc;i. <br />
<br />
Thế l&agrave; hết! Đời đi tong thật rồi! K&igrave;nh địch số một của Kim Nguyệt Dạ, Idol của trường Minh Đức, nữ thần tr&iacute; tuệ v&agrave; sắc đẹp &ndash; T&ocirc; Hựu Tuệ kể từ giờ ph&uacute;t n&agrave;y cũng như vỏ chuối kia, vĩnh viễn rơi v&agrave;o vực thẳm tăm tối&hellip; <br />
<br />
Đ&uacute;ng l&uacute;c t&ocirc;i thấy m&igrave;nh x&eacute;m ch&uacute;t nữa l&agrave; đi đời nh&agrave; ma v&igrave; nhồi m&aacute;u cơ tim th&igrave; bỗng nhận ra khu&ocirc;n mặt kia qu&aacute; đỗi quen thuộc. <br />
<br />
L&agrave; cậu ta! L&yacute; Triết Vũ! <br />
<br />
Thế giới n&agrave;y đ&uacute;ng l&agrave; tr&ograve;n như củ đậu! Người con trai đ&atilde; nh&igrave;n thấy &aacute;nh s&aacute;ng mặt trời nơi tăm tối. Tuy hắn từng l&agrave; vị cứu tinh của t&ocirc;i nhưng d&ugrave; g&igrave; hắn cũng l&agrave; Tam Đại Thi&ecirc;n Vương của s&ugrave;ng Dương! Đời n&agrave;o hắn tha cho t&ocirc;i! <br />
<br />
&Aacute;nh mắt m&agrave;u c&agrave; ph&ecirc; nh&igrave;n t&ocirc;i đăm đăm, tho&aacute;ng hiện l&ecirc;n kinh ngạc, nhưng sau đ&oacute; kịp trấn tĩnh trở lại, nắp th&ugrave;ng r&aacute;c lại bị đ&oacute;ng chặt, xung quanh tối như hũ n&uacute;t. <br />
&hellip; <br />
<br />
B&ecirc;n ngo&agrave;i vang l&ecirc;n tiếng dương cầm du dương, đ&uacute;ng l&agrave; mộ bản nhạc ấm &aacute;p. Kh&ocirc;ng hiểu sao, t&acirc;m trạng bắt đầu ổn định trở lại, l&ograve;ng cảm thấy nhẹ nh&otilde;m hơn&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Rầm!&rdquo; <br />
<br />
C&oacute; tiếng đẩy cửa mạnh, giọng một người phụ nữ vang l&ecirc;n. <br />
<br />
&ldquo;L&yacute; Triết Vũ, muộn thế n&agrave;y m&agrave; em vẫn luyện đ&agrave;n &agrave; ?&rdquo; <br />
<br />
Ặc, h&oacute;a ra l&agrave; c&ocirc; gi&aacute;o đi bắt quả tang học sinh ở &ldquo;Khe cỏ t&igrave;nh nh&acirc;n&rdquo;. <br />
<br />
&ldquo;V&acirc;ng, c&ocirc; đang l&agrave;m việc ạ ?&rdquo; L&yacute; Triết Vũ thản nhi&ecirc;n trả lời. <br />
<br />
Ừ, c&ocirc; đang đ&iacute; bắt mấy đứa học sinh vi phạm kỷ luật. Hừm! Nếu tr&ograve; n&agrave;o cũng được như rm th&igrave; tốt qu&aacute;, c&ocirc; chẳng phải khổ sở thế n&agrave;y!&rdquo; C6 gi&aacute;o k&ecirc;u ca. <br />
<br />
&ldquo;Vậy kh&ocirc;ng l&agrave;m phiền c&ocirc; nữa! C&ocirc; đi nh&eacute;!&rsquo; <br />
<br />
T&ecirc;n n&agrave;y d&aacute;m ra lệnh cho c&ocirc; gi&aacute;o, phục hắn s&aacute;t đất lu&ocirc;n <br />
<br />
&ldquo;&Agrave;, được rồi! Em cứ tiếp tục luyện đ&agrave;n đi&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Tiếng bước ch&acirc;n xa dần, t&ocirc;i đưa tay vuốt vuốt ngực, may m&agrave; L&yacute; Triết Vũ kh&ocirc;ng &ldquo;x&igrave; đểu&rdquo; t&ocirc;i. Sao hắn lại l&agrave;m thế nhỉ ? <br />
<br />
Hay l&agrave; hắn nghĩ tố c&aacute;o t&ocirc;i với c&ocirc; gi&aacute;o chẳng nhằm nh&ograve; g&igrave;, muốn đưa hai t&ecirc;n đồng bọn biến th&aacute;i kia đến h&agrave;nh hạ t&ocirc;i mới đ&atilde;. <br />
<br />
Kh&ocirc;ng ngờ c&oacute; l&uacute;c T&ocirc; Hựu Tuệ n&agrave;y lại mạt vận đến vậy&hellip; <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; muốn n&uacute;p trong đ&oacute; đến bao giờ ? Khụ khụ&hellip;&rdquo; Giọng n&oacute;i k&egrave;m theo tiếng dương cầm đ&atilde; cắt đứt mạch suy nghĩ m&ocirc;ng lung của t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;&Agrave;! Ừ!&rdquo; L&uacute;c n&agrave;y t&ocirc;i mới nhớ ra l&agrave; m&igrave;nh đang ngồi trong th&ugrave;ng r&aacute;c, vội đứng bật dậy. <br />
<br />
&ldquo;O&aacute;i!&rdquo; <br />
<br />
Ch&acirc;n t&ocirc;i bị t&ecirc;n dại, vừa đứng bật l&ecirc;n ng&atilde; ch&uacute;i xuống. Ch&uacute;a ơi, cứu con! <br />
<br />
Ch&uacute;a đ&atilde; kh&ocirc;ng nghe lời cầu cứu thống thiết của t&ocirc;i, t&ocirc;i ng&atilde; uỵch một c&aacute;i xuống đất&hellip; Đau qu&aacute;! T&ocirc;i xoa xoa c&aacute;i m&ocirc;ng đ&aacute;ng thương, cố k&igrave;m nước mắt, &aacute;nh mắt h&igrave;nh vi&ecirc;n đạn nh&igrave;n L&yacute; Triết Vũ vẫn đang ung dung lướt ph&iacute;m đ&agrave;n. <br />
<br />
Hừ! Chẳng ga lăng t&iacute; n&agrave;o, thấy người chết m&agrave; kh&ocirc;ng cứu. <br />
<br />
&ldquo;Khụ khụ, khụ khụ&hellip; đi th&ocirc;i!&rdquo; L&yacute; Triết Vũ đ&oacute;ng ph&iacute;m đ&agrave;n, lấy &aacute;o đồng phục kho&aacute;t l&ecirc;n người t&ocirc;i. &ldquo;&Aacute;o của c&ocirc; bắt mắt qu&aacute;!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;&Agrave;!&rdquo; Tiếng dương cầm &ecirc;m &aacute;i vụt mất khiến t&ocirc;i tiếc nuối, &lsquo;Đợi đ&atilde;! Đi đ&acirc;u cơ ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đưa t&ocirc;i ra ngo&agrave;i!&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i kh&ocirc;ng nh&igrave;n nhầm đấy chứ! Mặt hắn ta đỏ bừng, hay l&agrave; bị sốt nhỉ ?&rdquo; <br />
<br />
&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Trường của c&aacute;c cậu lớn thật!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đ&uacute;ng rồi, cậu kh&ocirc;ng phải tự học buổi tối hả ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;&hellip;&rdquo; <br />
<br />
Đến b&acirc;y giờ t&ocirc;i đ&atilde; hiểu thế n&agrave;o l&agrave; &ldquo;tự bi&ecirc;n tự diễn&rdquo;. N&atilde;y giờ tr&ecirc;n đường đi chỉ c&oacute; một m&igrave;nh t&ocirc;i độc thoại, hắn cạy răng kh&ocirc;ng n&oacute;i nửa lời. <br />
<br />
&ldquo;Khụ khụ, khụ khụ&hellip; khụ khụ..&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i thấy hắn c&oacute; g&igrave; đ&oacute; kh&ocirc;ng ổn, mặt đỏ hơn so với ng&agrave;y thường. hay l&agrave;&hellip; <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc;&hellip;&rdquo; Thấy t&ocirc;i đưa tay về ph&iacute;a hăn. Hắn giật m&igrave;nh. <br />
<br />
&ldquo;Y&ecirc;n lặng n&agrave;o!&rsquo; T&ocirc;i đặt tay l&ecirc;n tr&aacute;n hắn. N&oacute;ng qu&aacute;! T&ecirc;n n&agrave;y đang bị sốt! Thế m&agrave; c&ograve;n đưa &aacute;o kho&aacute;c cho t&ocirc;i mượn. <br />
<br />
Triết Vũ l&uacute;ng t&uacute;ng kh&ocirc;ng biết l&agrave;m thế n&agrave;o, chỉ ngẩn người ra nh&igrave;n t&ocirc;i, v&igrave; bị sốt cao n&ecirc;n đ&ocirc;i mắt m&agrave;u c&agrave; ph&ecirc; c&oacute; vằng l&ecirc;n tia m&aacute;u đỏ&hellip; <br />
<br />
T&ocirc;i lại nghĩ vẩn vơ g&igrave; thế n&agrave;y ? T&ocirc;i vỗ v&agrave;o đầu m&igrave;nh! <br />
<br />
&ldquo;Trả &aacute;o cho cậu n&agrave;y&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Đi th&ocirc;i! Sắp đến nơi rồi ! C&ocirc; kh&ocirc;ng muốn t&ocirc;i bị chết r&eacute;t v&ocirc; &iacute;ch đấy chứ!&rdquo; <br />
<br />
Hắn nắm lấy tay t&ocirc;i, dường như to&agrave;n bộ trọng t&acirc;m cơ thể đều dồn l&ecirc;n người t&ocirc;i. Đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n một nam sinh bị sốt cao đến mức gần như m&ecirc; sảng nắm tay t&ocirc;i. Đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n t&ocirc;i cầm tay một người con trai, l&ograve;ng b&agrave;n tay n&oacute;ng bỏng&hellip; <br />
&hellip; <br />
<br />
Cuối c&ugrave;ng cũng tho&aacute;t khỏi trường S&ugrave;ng Dương, t&ocirc;i vội v&agrave;ng cởi &aacute;o kho&aacute;c để tr&ugrave;m l&ecirc;n người L&yacute; Triết Vũ, &aacute;nh mắt cảm k&iacute;ch nh&igrave;n hắn. Biết cảm ơn thế n&agrave;o đ&acirc;y ? Đ&uacute;ng rồi, t&ocirc;i chợt nhớ ra thứ m&agrave; mẹ để trong v&iacute; của t&ocirc;i! Lần đầu ti&ecirc;n t&ocirc;i thầm cảm ơn c&aacute;i t&iacute;nh lo xa của mẹ. <br />
<br />
&ldquo;C&ocirc; l&agrave;m g&igrave; thế ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;T&igrave;m thấy rồi1&rdquo; T&ocirc;i chẳng đo&aacute;i ho&agrave;i g&igrave; đến c&acirc;u hỏi của hắn, lục tung v&iacute; l&ecirc;n, lấy ra một vỉ thuốc. &ldquo;Uống hai vi&ecirc;n trước, đảm bảo c&oacute; t&aacute;c dụng!&rdquo; <br />
<br />
N&oacute;i dứt c&acirc;u, t&ocirc;i b&oacute;c vỉ thuốc, lấy hai vi&ecirc;n thuốc đưa cho hắn. <br />
<br />
&ldquo;Uốn đi!&rdquo; &Aacute;nh mắt hắn c&oacute; vẻ ngờ vực, chẳng nhẽ t&ocirc;i giống kẻ vong ơn phụ nghĩa lắm sao ? <br />
<br />
&ldquo;Kh&ocirc;ng c&oacute; nước&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Qu&ecirc;n mất, cậu đợi ch&uacute;t&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Kh&ocirc;ng cần đ&acirc;u&hellip;&rdquo; Hắn nh&eacute;t thuốc v&agrave;o mồm, mỉm cười nh&igrave;n t&ocirc;i, rồi quay người bước đi. <br />
<br />
T&ocirc;i vẫn c&ograve;n đứng ngẩn t&ograve; te ở đ&oacute;. <br />
<br />
M&agrave;y tệ thật, T&ocirc; Hựu Tuệ. Chỉ c&oacute; mỗi một nụ cười cũng khiến m&agrave;y tim đập ch&acirc;n run. Mau đi về nh&agrave; l&agrave;m một giấc thật đ&atilde;, qu&ecirc;n sạch chuyện tối nay đi! B&acirc;y giờ phải nghĩ kế s&aacute;ch cho vụ đại hội thể thao sắp tới. <br />
<br />
Khổ nỗi những chuyện tr&ugrave;ng hợp cứ li&ecirc;n tiếp ph&aacute;t sinh&hellip; <br />
<br />
T&ocirc;i thở d&agrave;i thườn thượt, quay người chuẩn bị đi về nh&agrave;. Chợt t&ocirc;i nh&igrave;n thấy một người m&agrave; hiện tại t&ocirc;i kh&ocirc;ng muốn nh&igrave;n thấy nhất. <br />
<br />
&ldquo;Hi! Mời t&ocirc;i đi uống một t&aacute;ch c&agrave; ph&ecirc; chứ ?&rdquo;<br />
FOUR <br />
<br />
&ldquo;C&oacute;&hellip; c&oacute; chuyện g&igrave; kh&ocirc;ng ?&rdquo; T&ocirc;i cố gắng nở một nụ cười thật th&acirc;n thiện, như thể người trước mặt l&agrave; con bạn th&acirc;n con chấy cắn l&agrave;m đ&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Chẳng c&oacute; chuyện g&igrave; cả&hellip;&rdquo; T&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ đứng đối diện t&ocirc;i trong Happy House, nở nụ cười kiểu &aacute;c ma đội lốt thi&ecirc;n sứ, tay bấm lia lịa di động, chẳng hiểu đang nghĩ g&igrave;. <br />
<br />
Thằng cha n&agrave;y lại b&agrave;y tr&ograve; g&igrave; đ&acirc;y ? T&ocirc;i vừa chia tay L&yacute; Triết Vũ th&igrave; bị hắn l&ocirc;i xềnh xệch đến đ&acirc;y. Chẳng lẽ hắn t&igrave;nh cờ nh&igrave;n thấy t&ocirc;i v&agrave; L&yacute; Triết Vũ bước ra từ ổng trường S&ugrave;ng Dương ? Hoặc cũng c&oacute; thể l&agrave; hắn theo d&otilde;i t&ocirc;i ? <br />
<br />
T&ocirc;i cảng gi&aacute;c cao độ, nh&igrave;n chăm ch&uacute; t&ecirc;n &ldquo;cười nụ giấu dao&rdquo; trước mặt! T&ocirc; Hựu Tuệ, m&agrave;y đừng bị hắn l&agrave;m cho lung lạc, b&igrave;nh tĩnh n&agrave;o, xem hắn định giở tr&ograve; m&egrave;o g&igrave; ? <br />
<br />
&ldquo;Hơ hơ, T&ocirc; Hựu Tuệ đ&aacute;ng y&ecirc;u qu&aacute; ! Coi n&egrave;&hellip;&rdquo; Kim Nguyệt Dạ giơ di động l&ecirc;n, cười nhăn nhở. <br />
<br />
&ldquo;Bạn Kim, phiền bạn x&oacute;a ngay bức h&igrave;nh đ&oacute; đi!&rdquo; Thằng cha n&agrave;y l&uacute;c n&agrave;o cũng đem mấy bức h&igrave;nh đ&oacute; ra dọa t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Được th&ocirc;i, đương nhi&ecirc;n c&oacute; thể được !&rdquo; Kim Nguyệt Dạ vừa n&oacute;i vừa nh&aacute;y mắt với t&ocirc;i. &ldquo;Nhưng mấy bức ảnh đ&aacute;ng y&ecirc;u n&agrave;y bị x&oacute;a hết, t&ocirc;i tiếc đứt ruột &agrave;, n&ecirc;n c&ocirc; phải l&agrave;m ba việc n&agrave;y cho t&ocirc;i xem như bồi thường thiệt hại. Mỗi lần ho&agrave;n th&agrave;nh một việc, t&ocirc;i sẽ x&oacute;a một h&igrave;nh!&rdquo; <br />
<br />
Hừ, t&ocirc;i thừa biết l&agrave;m g&igrave; c&oacute; chuyện hắn bu&ocirc;ng tha dễ d&agrave;ng như thế. Nếu đ&acirc;y kh&ocirc;ng phải l&agrave; nơi c&ocirc;ng cộng, t&ocirc;i đ&atilde; vung tay cho hắn xơi mấy đấm v&agrave;o mặt. C&ugrave;ng l&agrave; con người cả, sao hắn v&agrave; L&yacute; Triết Vũ lại kh&aacute;c xa nhau thế ? <br />
<br />
&ldquo;Bạn Kim Nguyệt Dạ, phải l&agrave;m thế mới được sao ?&rdquo; T&ocirc;i tiếp tục cười tươi r&oacute;i, nụ cười thắm thiết thế n&agrave;y chắc cũng phải c&oacute; ch&uacute;t &iacute;t t&aacute;c dụng. <br />
<br />
T&ecirc;n Kim Nguyệt Dạ mặt m&agrave;y tỉnh bơ, mỉm cười gật đầu. <br />
<br />
&ldquo;Chắc chắn chứ ?&rdquo; T&ocirc;i cười&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Ừ!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Nhất định phải thế ?&rdquo; T&ocirc;i tiếp tục cười&hellip; <br />
<br />
&ldquo;Ừ!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Sau khi l&agrave;m xong ba việc n&agrave;y, cậu phải x&oacute;a hết ảnh! Kh&ocirc;ng được l&agrave;m kh&oacute; t&ocirc;i nữa!&rdquo; T&ocirc;i nh&igrave;n thẳng v&agrave;o khu&ocirc;n mặt đang nở nụ cười kh&oacute; hiểu của hắn. Kim Nguyệt Dạ, ta sẽ nhớ ng&agrave;y h&ocirc;m nay! <br />
<br />
&ldquo;Vậy th&igrave; phiền c&ocirc; nh&eacute;!&rdquo; Kim Nguyệt Dạ ch&igrave;a ra một tờ giấy. <br />
<br />
C&aacute;i khỉ mốc g&igrave; thế n&agrave;y ? T&ocirc;i hằn học liếc x&eacute;o hắn, cầm lấy tờ giấy&hellip; <br />
<br />
5 giờ s&aacute;ng: Đi đưa sữa tươi, b&aacute;o. <br />
12 giờ s&aacute;ng: Đưa h&agrave;ng cho cửa h&agrave;ng b&aacute;nh kem Rossa <br />
17 giờ chiều: L&agrave;m phục vụ ở Hppay House <br />
22 giờ tối: Phụ bếp ở qu&aacute;n bar Prince <br />
<br />
&ldquo;C&aacute;i&hellip; c&aacute;i g&igrave; thế n&agrave;y ?&rdquo; Mắt t&ocirc;i trợn k&ecirc;n như ếch ộp. <br />
<br />
&ldquo;Ai ch&agrave;, Hựu Tuệ l&uacute;c n&agrave;y tr&ocirc;ng đ&aacute;ng y&ecirc;u gh&ecirc;!&rdquo; Thằng cha đ&oacute; d&iacute; s&aacute;t mặt về ph&iacute;a t&ocirc;i. &ldquo;C&ocirc; đừng h&ograve;ng chạy tho&aacute;t!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Cậu n&oacute;i g&igrave; ?&rdquo; C&aacute;i g&igrave; m&agrave; đừng h&ograve;ng chạy tho&aacute;t ? T&ocirc;i ngước đầu l&ecirc;n, đối diện với khu&ocirc;n mặt điển trai&hellip; dường như c&ograve;n cảm nhận thấy hơi thở của hắn&hellip; T&ocirc; Hựu Tuệ, h&ocirc;m nay m&agrave;y bị mắc bệnh tim hả ? <br />
<br />
&ldquo;Hơ, kh&ocirc;ng bị xụt m&aacute;u mũi &agrave; ?&rdquo; <br />
<br />
T&ocirc;i chẳng c&ograve;n thiết đến giữ h&igrave;nh tượng g&igrave; hết, hung tợn nh&igrave;n t&ecirc;n đ&oacute; như muốn x&eacute; x&aacute;c hắn đến nơi. Y&ecirc;n t&acirc;m, từ ng&agrave;y hiểu r&otilde; bản chất l&ograve;ng lang dạ s&oacute;i củ mi, ta c&ograve;n l&acirc;u mới bị xịt m&aacute;u. <br />
<br />
&ldquo;Mấy việc n&agrave;y l&agrave;m li&ecirc;n tục trong bảy ng&agrave;y. Đ&acirc;y l&agrave; nhiệm vụ đầu ti&ecirc;n của c&ocirc;!&rdquo; Kim Nguyệt Dạ chẳng th&egrave;m để &yacute; đến sắc mặt của t&ocirc;i. <br />
<br />
&ldquo;Nhưng t&ocirc;i c&ograve;n phải đi học!&rdquo; Thằng cha n&agrave;y cố t&igrave;nh &eacute;p t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&oacute; thời gian học để đ&aacute;nh bại t&ocirc;i dễ d&agrave;ng đ&acirc;y m&agrave;. <br />
<br />
&ldquo;Y&ecirc;n t&acirc;m, t&ocirc;i đ&atilde; t&iacute;nh đi t&iacute;nh lại rồi!&rdquo; Kim Nguyệt Dạ cười như &aacute;c ma, mắt chớp chớp nh&igrave;n t&ocirc;i. &ldquo;C&aacute;i n&agrave;y đều l&agrave; l&agrave;m ngo&agrave;i giờ học cả!&rdquo; <br />
<br />
Kh&ocirc;ng tin nổi&hellip; T&ocirc;i tức muốn s&ugrave;i bọt m&eacute;p. <br />
<br />
&ldquo;M&agrave; th&ocirc;i&hellip; T&iacute;nh t&ocirc;i từ trước tới giớ kh&ocirc;ng th&iacute;ch &eacute;p buộc người kh&aacute;c&hellip;.&rdquo; Thằng cha bịp bợm đ&oacute; ra vẻ nghĩ ngợi. &ldquo;Vậy bức ảnh n&agrave;y&hellip; t&ocirc;i cứ tung l&ecirc;n diễn đ&agrave;n trường Minh Đức nh&eacute;! Hay l&agrave; in n&oacute; th&agrave;nh poster rồi d&aacute;n trước cửa số 23 phố Angle nhỉ ?&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc;i l&agrave;m&hellip;&rdquo; T&ocirc;i tức muốn &oacute;i m&aacute;u nhưng đ&agrave;nh gật đầu. <br />
<br />
&ldquo;Thế c&oacute; phải tốt hơn kh&ocirc;ng! C&ograve;n nữa, mỗi lần tan l&agrave;m th&igrave; phải k&yacute; bằng t&ecirc;n của t&ocirc;i, ok ? nếu kh&ocirc;ng c&oacute; việc g&igrave; th&igrave; t&ocirc;i đi l&agrave;m th&ecirc;m đ&acirc;y ! Trước khi về c&ocirc; nhơ thanh to&aacute;n tiền nh&eacute;! Bye!&rdquo; <br />
<br />
Đ&acirc;y l&agrave; Kim Nguyệt Dạ ga lăng, phong độ đầy m&igrave;nh, gia đ&igrave;nh gi&agrave;u c&oacute; m&agrave; T&ocirc; Cơ kể sao ? <br />
<br />
Thiếu gia nh&agrave; gi&agrave;u m&agrave; phải đi l&agrave;m th&ecirc;m ? <br />
<br />
Qu&ecirc;n mất l&agrave; thằng cha biến th&aacute;i n&agrave;y kho&aacute;i nhất đ&aacute; đểu người kh&aacute;c, kh&ocirc;ng thể d&ugrave;ng suy nghĩ của người b&igrave;nh thường đối với hắn được! N&oacute;i kh&ocirc;ng chừng hắn đi l&agrave;m th&ecirc;m v&igrave; như vậy sẽ c&oacute; cơ hội lừa người kh&aacute;c mắc c&acirc;u nhiều hơn. <br />
<br />
Cầm tờ giấy ghi d&agrave;y đặc c&ocirc;ng việc m&agrave; t&ecirc;n họ Kim ấy đưa cho, về đến nh&agrave; t&ocirc;i vẫn c&ograve;n tức anh &aacute;ch. T&ocirc;i sực nhớ ra T&ocirc; Cơ v&agrave; Hiểu Ảnh, vội gọi di động nhưng kh&ocirc;ng c&oacute; ai bắt m&aacute;y. Sốt ruột qu&aacute; đi mất! <br />
<br />
T&ocirc;i bật vi t&iacute;nh l&ecirc;n, đăng nhập QQ, ph&aacute;t hiện ra c&oacute; nick đang s&aacute;ng. <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: Cưng &agrave;, kh&ocirc;ng sao chứ ? <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: Ai thế ? <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: L&agrave; T&ocirc; Cơ đ&acirc;y! Ngốc! <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: Hả ? -_- Một tuần b&agrave; thay đến mấy c&aacute;i nik, t&ocirc;i l&agrave;m sao nhớ nổi! B&agrave; kh&ocirc;ng sao l&agrave; tốt rồi! hiểu Ảnh đ&acirc;u ? <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: Hi! Kh&ocirc;ng sao hết, c&ograve;n b&agrave; ? Ổn thỏa cả chứ ? <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: Số t&ocirc;i c&ograve;n may mắn ch&aacute;n! <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: Hừ! H&ocirc;m nay xui tận mạng, rơi v&agrave;o đ&uacute;ng ng&agrave;y &ldquo;bắt quỷ&rsquo; của trường S&ugrave;ng Dương. <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: ? <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: Th&igrave; ch&iacute;nh l&agrave; ng&agrave;y r&igrave;nh bắt c&aacute;c cặp đ&ocirc;i hẹn h&ograve; buổi tối ấy. Ban đầu th&igrave; chỉ cần nh&igrave;n thấy đ&egrave;n pin l&agrave; mọi người chạy t&eacute; kh&oacute;i n&ecirc;n sau n&agrave;y ban quản l&yacute; trường mới nghĩ ra c&aacute;ch nấp ở đ&acirc;u đ&oacute; rồi mới đột ngột mở đ&egrave;n pin bắt quả tang, thế n&agrave;o m&agrave; chả t&uacute;m được v&agrave;i đ&ocirc;i. Lần n&agrave;y lại nghĩ ra c&aacute;ch mở c&aacute;t-s&eacute;t c&oacute; tiếng ch&oacute; dại sủa, t&oacute;m gọn cả mẻ! Kinh thật! <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: &hellip;Bắt đầu từ ng&agrave;y mai cũng phải đi l&agrave;m th&ecirc;m b&agrave; ạ T_T <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: L&agrave;m th&ecirc;m ? B&agrave; c&oacute; bị ấm đầu kh&ocirc;ng đấy ? Tụi m&igrave;nh ng&agrave;y n&agrave;o cũng phải học trầy m&aacute;u mắt, c&ograve;n phải chuẩn bị cho đại hội thể thao&hellip; B&agrave; c&oacute; nghe t&ocirc;i n&oacute;i kh&ocirc;ng ? Phải chuẩn bị thật kĩ! <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: Hu hu hu hu&hellip; t&ocirc;i biết m&agrave;! Nhưng thằng cha Kim Nguyệt Dạ đ&oacute; đem ảnh ra để uy hiếp t&ocirc;i! T&ocirc;i phải l&agrave;m g&igrave; b&acirc;y giờ ? B&agrave; nhớ ng&agrave;y n&agrave;y hằng năm đốt v&agrave;ng m&atilde; cho t&ocirc;i nh&eacute;! T&ocirc;i sắp ngủm c&ugrave; đ&egrave;o rồi&hellip; <br />
<br />
Hết c&aacute;ch, t&ocirc;i đ&agrave;ng đem chuyện mấy bức ảnh xấu hổ lần trước kể ra! Đ&uacute;ng l&agrave; chỉ c&oacute; nước độn thổ! <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: Thằng cha đ&oacute; đểu thật! Thảo n&agrave;o ba năm trước b&agrave; đấu kh&ocirc;ng lại hắn! Đừng lo, t&ocirc;i v&agrave; Hiểu Ảnh sẽ gi&uacute;p b&agrave;! <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: T&ocirc; Cơ&hellip; T&ocirc;i y&ecirc;u b&agrave;! Chụt! <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: N&egrave;, ai th&egrave;m b&agrave; y&ecirc;u t&ocirc;i chứ! Tim t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&oacute; chỗ cho b&agrave; đ&acirc;u! He he&hellip; <br />
<br />
Ngọn gi&oacute; thần sầu: Bạn mới chả b&egrave;, tim b&agrave; chỉ đựng to&agrave;n giai đẹp th&ocirc;i! <br />
<br />
Mưa ph&ugrave;n th&aacute;ng ba: T&ocirc;i out đ&acirc;y, c&ograve;n phải đi đắp mặt nạ chứ! Ngủ kh&ocirc;ng đủ giấc l&agrave; xuống sắc lắm cưng!<br />
Bốn giờ ba mươi ph&uacute;t s&aacute;ng ng&agrave;y h&ocirc;m sau, t&ocirc;i c&ugrave;ng T&ocirc; Cơ ng&aacute;p ngắn ng&aacute;p d&agrave;i đứng đợi trước cổng trường. <br />
<br />
&ldquo;Sao vẫn chưa thấy hiểu Ảnh đ&acirc;u nhỉ?&rdquo; T&ocirc; Cơ ng&oacute; đầu ra phố Angle. <br />
<br />
&ldquo;B&agrave; đ&atilde; gọi điện cho n&oacute; chưa?&rdquo; T&ocirc;i ng&aacute;p một c&aacute;i r&otilde; d&agrave;i <br />
<br />
&ldquo;Gọi rồi! Tối qua mồm n&oacute; c&ograve;n xoen xo&eacute;t cứ để đấy cho n&oacute;, kh&ocirc;ng hiểu con nhỏ đầu đất s&eacute;t n&agrave;y lại b&agrave;y tr&ograve; g&igrave; đ&acirc;y!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Haiz, đ&agrave;nh vậy&hellip;&rdquo; T&ocirc; Cơ thở d&agrave;i. <br />
<br />
Đội nhi&ecirc;n một chiếc xe hơi phanh k&iacute;t trước mặt ch&uacute;ng t&ocirc;i. C&oacute; mấy người thanh ni&ecirc;n nhảy bổ từ xe xuống. T&ocirc;i v&agrave; T&ocirc; Cơ giật th&oacute;t v&igrave; bất ngờ qu&aacute;. <br />
<br />
G&igrave;&hellip; G&igrave; thế n&agrave;y&hellip; Ch&uacute;ng t&ocirc;i gặp phải mafia sao? Nhưng sao mới bảnh mắt ra họ đ&atilde; đến rồi? <br />
<br />
Một chiếc xe m&agrave;u đen sang trọng đ s&aacute;t ph&iacute;a sau cũng dừng lại, cửa k&iacute;nh xe từ từ hạ xuống, hiện l&ecirc;n một khu&ocirc;n mặt đang c&ograve;n mắt nhắm mắt mở. <br />
<br />
&ldquo;Hiểu Ảnh!&rdquo; T&ocirc;i v&agrave; T&ocirc; Cơ h&eacute;t tướng l&ecirc;n. <br />
<br />
&ldquo;T&ocirc; Cơ, Hựu Tuệ, t&ocirc;i lười dậy sớm qu&aacute; n&ecirc;n đến muộn! Ưm&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;N&agrave;y, tụi m&igrave;nh đi đưa b&aacute;o, b&agrave; ngồi xe sang trọng thế th&igrave; c&ograve;n đi đưa c&aacute;i n&ocirc;i g&igrave;?&rdquo; Mặt t&ocirc;i nhăn nh&oacute; nh&igrave;n Hiểu Ảnh. <br />
<br />
&ldquo;He he, t&ocirc;i đ&atilde; n&oacute;i với A Bảo rồi! Việc của b&agrave; bọn họ sẽ giải quyết gọn th&ocirc;i&hellip;&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;A Bảo? A Bảo l&agrave; ai?&rdquo; T&ocirc;i ngạc nhi&ecirc;n. <br />
<br />
&ldquo;Bọn họ đều l&agrave;&hellip; Nhớ t&ecirc;n từng người rắc rối lắm, cứ gọi bọn họ l&agrave; A Bảo cho nhanh!&rdquo; <br />
<br />
&ldquo;Hiểu Ảnh, b&agrave; c&oacute; bao nhi&ecirc;u A Bảo vậy?&rdquo; T&ocirc; Cơ ghen tị ra mặt, tr&ograve;n mắt nh&igrave;n b&ecirc;n cạnh Hiểu Ảnh l&agrave; một đống giai đẹp. <br />
<br />
&ldquo;Khoản hơn mười người, nếu l&agrave; con g&aacute;i th&igrave; t&ocirc;i gọi l&agrave; Tiểu Bối!&rdquo; Hiểu Ảnh vừa n&oacute;i vừa ng&aacute;p d&agrave;i. <br />
<br />
Ui cha, nh&agrave; Hiểu Ảnh c&oacute; nhiều người gi&uacute;p việc thế cơ &agrave;? Trước đ&acirc;y t&ocirc;i chỉ nghĩ rằng nh&agrave; nhỏ ta cũng kh&aacute; giả nhưng kh&ocirc;ng ngờ&hellip; Hiểu Ảnh, b&agrave; l&agrave;m t&ocirc;i bất ngờ qu&aacute;! <br />
<br />
T&ocirc;i v&agrave; T&ocirc; Cơ mặt nghệt ra như phổng nh&igrave;n nhau. <br />
<br />
Nhưng&hellip; c&oacute; b&agrave; bạn nh&agrave; gi&agrave;u cũng xịn lắm chứ! Hơ hơ hơ&hellip; <br />
<br />
Tối đến&hellip; t&ocirc;i cuộn tr&ograve;n trong chăn, vừa nghĩ vừa cười như đi&ecirc;n. <br />
<br />
&ldquo;T&iacute;t t&iacute;t!&rdquo; <br />
<br />
Ồ! C&oacute; tin nhắn! T&ocirc;i quờ tay lấy c&aacute;i điện thoại di động để ở dưới gối, mở ra xem. <br />
<br />
&ldquo;Nhờ người kh&aacute;c gi&uacute;p l&agrave; phạm luật nh&eacute;! Can tội kh&ocirc;ng th&agrave;nh thực, phạt c&ocirc; l&agrave;m 10 ng&agrave;y! Cố gắng nh&eacute;!&rdquo; <br />
<br />
From: Kim Nguyệt Dạ <br />
<br />
T&ocirc;i đờ đẫn nh&igrave;n m&agrave;n h&igrave;nh di động, sao hắn lại biết nhỉ? Nhưng t&ocirc;i rất r&otilde; một điều: Gặp phải Kim Nguyệt Dạ đ&uacute;ng l&agrave; nỗi bất hạnh nhất cuộc đời t&ocirc;i.<br />
<br />
</div>


.::Trang Chủ::.
C-STAT
U-ON

Insane